Thái tử thân mặc triều phục đen ánh vàng, trên người khoác áo gấm cắt may tinh xảo, bên hông đeo ngọc bội sáng lấp lánh, càng tôn lên khuôn mặt như quan ngọc của hắn, vóc người cao thẳng như tùng.

Ánh mắt Thái tử không dừng trên người nàng quá lâu, hắn nhìn nàng mỉm cười, vừa chạm vào ánh mắt của nàng lại lập tức tách ra.

Nam Cảnh Vương tước vị cao, lại mới lập được chiến công, dưới ghế của hai vị hoàng tử là Nam Cảnh Vương. Đến gần, Lạc Chi Hành có thể nhìn rõ,  trong nháy mắt Thái tử quay mặt đi, y cười lập tức thu lại, mắt nhìn thẳng, giữa đại điện trang nghiêm càng thêm khí thế không giận mà uy, cao quý không thể chạm tới.

Tim Lạc Chi Hành bất giác đập lỡ một nhịp.

Thái tử nàng nhìn thấy từ trước đến nay đều nói cười vui vẻ, khí phách tự nhiên, thỉnh thoảng tức giận đến giậm chân càng có dáng vẻ của thiếu niên tự do tự tại.

Nhưng mà, cho dù chưa từng thấy qua, nàng cũng biết "Thái tử điện hạ" dưới một người trên vạn người sẽ không có loại khí chất này.

Nàng luôn tách biệt “a huynh” và “Thái tử” rõ ràng, với nàng mà nói đây là hai dáng vẻ hoàn toàn không liên quan đến nhau.

Từ sau khi trở về Thịnh Kinh, cung thành càng nghiêm túc to lớn, trong lòng nàng càng lo lắng. Sợ nhìn thấy Thái tử xa lạ, càng sợ bản thân mình sẽ sinh ra sự hãi cùng xa cách.

May mắn loại lo lắng này ở một khắc đối mặt với Thái tử đã lập tức tan thành mây khói.

Lạc Chi Hành vô thức cong môi.

Trước mắt bao người không thể thất lễ, nàng bình tĩnh thu hồi ánh mắt, khóe mắt đảo qua, nhìn thát hoa văn như ẩn như hiện trên góc áo theo chuyển động của Thái tử, nhất thời chấn động.

 “!”

Lạc Chi Hành đè nén khiếp sợ trong lòng,

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play