Vẫn nói với giọng điệu bình thường, dường như hắn không cảm thấy cụm từ “chỉ có một người bạn cũ” kia không có gì phù hợp.

Thậm chí còn nói như đương nhiên.

Tim Lạc Chi Hành mất kiểm soát lỡ mất nửa nhịp, bàn tay nắm lửa đạn không tự chủ được siết chặt.

Môi nàng mấp máy.

Ký ức của một đứa trẻ mới sinh mỏng manh như lông hồng, nàng chắc chắn không thể nhớ lại được, tại sao Thái tử phải quý trọng như vậy?

Sao nàng có thể vì đoạn tình cảm mơ hồ không biết gì hưởng thụ sự quan tâm của Thái tử?

Nhưng nàng còn chưa kịp nói ra lời từ chối, Thái tử đã vứt chuyện này ra sau đầu, lười biếng nói: “Cô vẫn chưa đi thăm hoa viên trong phủ, cũng không có việc gì, ngươi dẫn đường có được không?”

Mấy lời bình thản dường như chỉ trong khoảnh khắc ngắn ngủi. Nếu bỏ lỡ cơ hội sẽ không còn cách nào mở miệng lần nữa.

Lạc Chi Hành cố gắng lựa lời, Thái tử lại có vẻ như không còn kiên nhẫn, lạnh nhạt liếc nàng: “Như thế nào, không muốn?”

 “…… Không có.” Lạc Chi Hành mím môi dưới, bước sang một bên: “Mời điện hạ.”

*

Hai người miễn cưỡng xem như thẳng thắn nói chuyện với nhau, tiếp tục quay về cuộc sống sinh hoạt bình thường.

Thái Tử bắt đầu đi sớm về trễ, bận rộn đến mức không còn thời gian để ý đến nàng.

Trước đây hai người cùng nhau dạo phố, hắn v�

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play