《Đại Ma Vương Tàn Nhẫn Thầm Yêu Tôi-Calantha》
Rốt cuộc, cái người gọi là đội
trưởng Bạch Thạch Ninh vẫn mượn chiếc bật lửa hình nộm của Lệ Trầm.
Một lúc sau, Lệ Trầm trở lại,
trên tay còn xách một ít lạp xưởng.
Mặc Sở vốn dĩ đang đợi anh,
bây giờ thấy anh xách lạp xưởng quay về, cô rất ngạc nhiên mà hỏi: "Lạp xưởng
từ đâu ra vậy?"
Mà Khang Tinh Trì - người đã
chạy sang phòng khác ăn cơm có cái mũi rất thính, ngửi thấy mùi thì liền chạy
qua đây. Nhìn thấy thứ mà Lệ Trầm cầm là gì, trong nháy mắt cô ấy liền không thấy
sợ khuôn mặt lạnh lẽo của Lệ Trầm nữa. Cô ấy vô cùng vui mừng mà nói: "Lạp
xưởng! Là lạp xưởng!"
Lệ Trầm đặt lạp xưởng lên trên
bàn, trông có vẻ anh hơi chán ghét mà thấp giọng, nói: "Đó là đội trưởng
tiểu đội đưa cho tôi."
Anh chán ghét, nhưng Khang
Tinh Trì không hề chán ghét chút nào. Cô ấy lập tức lấy một cái vào phòng bếp,
cắt thành từng miếng. Đến lúc bước ra ngoài, cô ấy rải một lớp lạp xưởng lên
bát cơm của mình, sau đó lại rải một lớp lên bát cơm của Mặc Sở.
Mùi hương của lạp xưởng lan tỏa
ngào ngạt, từng lát lạp xưởng thấm đẫm dầu mỡ được chảy ra từ lạp xưởng.
Mặc Sở cười cười, tự tay cắt
thêm một cái lạp xưởng nữa rồi rải lên trên bát của Lệ Trầm.
Trong lúc ăn cơm, Mặc Sở suy
nghĩ một chút rồi nói: "Ngày mai trước khi rời đi, chúng ta cho tiểu đội
kia một ít quả sơn trà nhé." Làm bao nhiêu việc lấy bấy nhiêu đồ, những
lúc khác thì có qua có lại, có mượn có trả.
Cả Lệ Trầm và Khang Tinh Trì đều
không phản đối.
Tuy nhiên, kế hoạch vẫn không
theo kịp biến hóa, Mặc Sở còn chưa kịp có mượn có trả thì sự việc đã cấp bách lắm
rồi.
Vào ba giờ sáng, Lệ Trầm ngủ
trong phòng khách để gác đêm thức dậy đầu tiên. Sau đó, Mặc Sở và Khang Tinh
Trì ngủ ở trong phòng cũng giật mình tỉnh giấc. Cùng lúc đó, họ nghe ........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.