Mang Thiên chỉ nắm vai nó, im lặng để cho nó khóc, lúc này, để nó được phát tiết ra là cách hay nhất.

Khóc không biết bao lâu, Đường Vũ Lân mới nín dần, đọc lại lá thư.

Mỗi lần đọc tới câu ‘phụ thân, mẫu thân yêu con’, là nước mắt nó lại chảy.

Phụ thân, mẫu thân đi rồi, không biết họ đi đâu, không biết chừng nào mới được gặp lại. Na Nhi cũng đã đi. Trong nhà bây giờ đã trống không.

"Muốn tìm họ không?" Mang Thiên ung dung hỏi.

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play