"Vũ Lân, ngươi có sao không?" Cổ Nguyệt ấn tay lên lưng Đường Vũ Lân, quang thuộc tính nhu hòa chui vào thân thể nó, những luồng khí ấm áp làm Đường Vũ Lân dễ chịu hơn rất nhiều.
"Không sao.” Đường Vũ Lân thở sâu, tuy trong người không ngừng bốc lên những luồng khí lạnh, cơ thể hơi quặn đau, nhưng thế này so với mấy hôm trước, thì có là cái gì đâu? Nếu mấy hôm trước mới là đau đớn, thì bây giờ chỉ chẳng hơn gì đau bụng đi cầu mà thôi.
Trương Dương Tử nhìn Đường Vũ Lân, không khỏi giật mình, bị trúng đòn của Ám Ảnh Phân Thân mà vẫn đứng vững không ngã, thế là thế nào?
"Các ngươi, đi chết đi!" Cổ Nguyệt đột nhiên quát to, Đường Vũ Lân không chụp kịp, cô đã nhào ra ngoài.
Trên người một đạo thanh quang lập loè, tốc độ của cô tăng tốc, hai tay cùng lúc vung ra, từng đoàn hỏa cầu, từng đạo băng chùy, thi nhau bay vèo vèo về phía ba người kia.
Thanh quang trên người Cổ Nguyệt càng lúc càng mạnh, mắt cô sáng rực. Làn hỏa cầu đầu tiên bay ra xong, hai tay cô đã biến thành màu băng lam, băng chùy ở trên không đều dung nhập vào trong thanh quang.
Cuồng phong rít lên, làm cả đám người đứng xem như trở về những ngày mưa bão. Một cơn lốc băng tuyết cao cả năm mét, đường kính một mét xoáy thẳng về phía ba người Trương Dương Tử.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play