Ôn Nam mới hai mươi tuổi, nhưng năm tháng cô
được sống một cách yên ổn, chắc cũng chỉ được mười năm.
Năm cô mười tuổi, vì cứu người nên cha cô qua
đời, khi đó mẹ cô đang mang thai đứa thứ hai, nhưng vì quá đau buồn nên không
giữ được đứa bé, từ đó chỉ còn hai mẹ con cô sống nương tựa lẫn nhau.
Ít nhất, đó là năm năm đầu sau khi cha cô mất.
Trong năm năm cha cô không bên cạnh, cuộc sống
của hai mẹ con cũng không quá tệ, mẹ của Ôn Nam một tay gánh vác gia đình, dành
dụm được một ít tiền, để Ôn Nam được hưởng sự giáo dục tốt nhất, cố gắng hết
sức để cho cô một cuộc sống tốt nhất có thể.
Cho nên lúc đó, thậm chí cả bây giờ, mẹ vẫn
luôn là người tuyệt vời nhất trong lòng cô, để kiếm được nhiều tiền, lấp đầy
chỗ trống sau khi gia đình mất đi trụ cột, ngoài công việc chính còn phải làm
thêm các việc khác, nhưng vẫn dành thời gian quan tâm cuộc sống của cô, quan
tâm đến tâm trạng của cô, các ngày nghỉ lễ còn đưa cô đi chơi xả hơi.
Mẹ cô vì cô mà trả giá quá nhiều, Ôn Nam cũng
đã sớm nghĩ rồi, nếu một ngày mẹ cô đi bước nữa, có một gia đình mới, cô sẽ vui
vẻ chúc phúc cho bà ấy, đồng thời cũng tin tưởng quyết định của bà ấy là tốt
nhất, cũng là phù hợp với bà ấy nhất.
Mẹ cô ngoài việc làm mẹ, còn là chính bản thân
bà ấy, Ôn Nam không có quyền lấy đi mưu cầu tự do hạnh phúc của bà ấy.
Cho nên vào ngày Diệp Minh Huy xuất hiện, Ôn
Nam thật sự rất bình tĩnh, bình tĩnh đến mức làm mẹ cô lo lắng, hỏi cô năm năm
có phải quá nhanh không.
Nếu cô không thể chấp nhận điều đó thì mẹ cô
sẽ không kết hôn với chú Diệp.
Ôn Nam thẳng thắn nói với mẹ những gì cô nghĩ,
hơn nữa còn ủng hộ bà ấy theo đuổi hạnh phúc của riêng mình.
Một khoảng thời gian rất dài sau đó, theo quan
sát của cô, Diệp Minh Huy thực sự là một lựa chọn không tồi với bà ấy, khí chất
tao nhã, cư xử với người khác dịu dàng và có chừng mực, ông ấy có nét trưởng
thành được tích lũy theo năm tháng, có thể chăm sóc người khác, nấu nhiều món
ăn khác nhau, chu đáo giúp mẹ sắp xếp mọi việc, nhưng ông ấy vẫn giữ được sự
lãng mạn, đặc biệt thích tặng hoa cho mẹ cô , đa dạng các bông hoa tươi, tuy mẹ
cô vẫn nói, bao nhiêu tuổi rồi ông ấy còn làm trò này, nhưng lần nào nụ cười
của mẹ cô cũng tươi như giọt sương đọng trên cánh hoa, mẹ cô cũng sẽ mua những
chiếc bình xinh đẹp để cắm những bông hoa này, dù biết rằng vòng đời của chúng
rất ngắn ngủi nhưng vẫn cẩn thận chăm sóc chúng.
Thời gian đó mẹ cô giống như tìm lại được tuổi
trẻ của mình, học cắm hoa, làm bánh, chụp ảnh, tập yoga, đi du lịch đây đó cùng
Diệp Minh Huy, cũng học cách ghi lại cuộc sống của mình, bức ảnh nào cũng để
lại dấu vết ông ấy đưa mẹ cô đi thăm thế giới bao la rộng lớn này
Qua nửa đời người mà vẫn gặp được tình yêu
đích thực của mình, chỉ nghe thôi đã thấy hạnh phúc rồi.
Vì vậy Ôn Nam cảm thất rất nhẹ nhõm.
Sau đó, thuận theo tự nhiên, Diệp Minh Huy và
mẹ cô kết hôn.
Sau khi kết hôn, ông ấy dẫn theo con trai của
mình. Ôn Nam nghe nói rằng ông ấy có một đứa con trai, nhưng trước đó cậu con
trai này ở một thành phố khác, sống với ông bà nội. Bình thường cô cũng hiếm
khi nghe Diệp Minh Huy nhắc đến con trai của mình, cũng hiếm khi thấy ông ấy
gọi điện cho con trai, đó là tất cả những gì cô biết về con trai của ông ấy.
Thậm chí cô còn nghĩ rằng quan hệ giữa ông ấy
và con trai không tốt, vậy nên con trai ông ấy sẽ không can thiệp vào cuộc sống
của ông ấy.
Cuối cùng, cô phát hiện mình suy nghĩ quá đơn
giản rồi.
Đột nhiên có một ngày, mẹ cô nói với cô, con
trai của Diệp Minh Huy sẽ chuyển đến sống cùng họ, Ôn Nam cũng đồng ý, mặc dù
cô không thể lập tức bình tĩnh đối mặt với sự thay đổi cấu trúc gia đình này,
nhưng cô không thể và cũng không muốn làm mẹ mình khó xử.
Sau đó cô phát hiện ra, cô với Diệp Trầm hòa
đồng hơn cô mong đợi, nói cách khác, cậu ta quá nhiệt tình, như thể cậu ta
không cần bất kỳ thời gian thích ứng nào, cậu ta hòa nhập vào cuộc sống của cô
một cách rất tự nhiên.
Cậu ta chuyển đến trường học, cũng ở lại ký
túc xá của trường, bất cứ khi nào cậu ta có thời gian sẽ chạy đến lớp của cô,
Ôn Nam rất kháng cự, chưa bao giờ chủ động ra ngoài gặp cậu ta một lần, càng
không muốn nói cho người khác về thân phận của cậu ta.
Nhưng Diệp Trầm không bỏ cuộc, thậm chí sau
giờ tự học buổi tối, cậu ta chặn Ôn Nam ở tầng dưới trong tòa nhà dạy học. Ôn
Nam mặc kệ cậu ta, tự mình đi, cậu ta cũng không làm phiền cô, chỉ cách cô vài
mét, lặng lẽ đi theo cô.
Ôn Nam không hiểu mục đích của cậu ta là gì.
Rõ ràng họ có thể giả vờ rằng họ không biết
nhau, không nhất thiết phải như thế này.
Nhưng khi đó, Ôn Nam vẫn thu mình trong vỏ bọc
theo thói quen, chỉ nghĩ trong lòng chứ không nói ra,
Diệp Trầm có ngoại hình đẹp trai, mỗi ngày đều
theo Ôn Nam như cái đuôi, tất nhiên sẽ khiến các học sinh khác bàn tán, thấy Ôn
Nam tránh né câu hỏi và không trả lời bọn họ, họ thậm chí còn hỏi trực tiếp
Diệp Trầm xem liệu Ôn Nam có phải bạn gái của cậu ta không.
Cậu ta mặc chiếc áo
sơ mi đồng phục, ánh mặt trời khẽ chiếu lên mái tóc cậu ta, cậu ta híp mắt cười
nhìn Ôn Nam, thản nhiên giải thích: “Nói nhảm gì vậy, đó là chị gái tôi.”
Mọi người đều kinh
ngạc vì Ôn Nam có một người em trai, nhưng mọi chuyện cũng lắng xuống rất
nhanh, dù sao Ôn Na ........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.