“Nhà cậu?” Ôn Nam mở to hai mắt: “Cậu chắc chắn chứ?”

Cố Quyết đưa màn hình ra cho cô xem: “Khách sạn quanh đây đều hết phòng rồi.”

Thuận tiện còn bày ra vẻ mặt đáng thương kèm theo dáng vẻ tủi thân: “Nếu mà chị muốn ngủ đại ở trên phố thì tôi sẽ ở với chị.”

“Tôi đi xem con phố nào có thể ngủ thoải mái một chút.”

“Nhà cậu có mấy phòng?”

Ôn Nam mở miệng.

Cố Quyết cười một cái, không lập tức trả lời mà hơi cúi người xuống, nhấc mí mắt lên nhìn cô, khoảng cách gần như vậy có thể nhìn rõ từng sợi lông tơ mỏng manh trên mặt anh.

“Chị sợ tôi sẽ làm gì với chị sao?”

“...”

“Tôi hỏi cậu có mấy phòng, cậu cứ trực tiếp trả lời không phải là được rồi sao?”

Ôn Nam cũng không biết nên nhìn về nơi nào mới tốt, giọng nói cũng nhỏ như muỗi kêu.

Thật sự xấu hổ.

“Chị yên tâm, nếu thật sự ta muốn làm cái gì với chị thì cho dù có mười cái phòng cũng không ngăn được tôi.” Cố Quyết nói rồi chống thân thể tới, đôi mắt hẹp dài rũ xuống, ôm ngực lười biếng mà nhìn cô, gió đêm thổi qua mái tóc trên trán anh. Anh cong khóe miệng lên, lại một lần nữa mở điện thoại.

“Nếu không tôi ghi âm lại để làm chứng nhé?”

“Đó cũng là điện thoại của cậu.” Ôn Nam cười theo: “Được rồi, đi thôi, đến nhà cậu.”

“Dù sao cậu cũng không đánh lại tôi.”

Cố Quyết ở trong một khu chung cư cách trường học không xa, đặc biệt mua vì muốn ở gần trường học một chút.

Có tiền thật tốt, sinh viên bình thường thuê nhà ở bên ngoài đều phải xem xét giá cả, anh chỉ học đại học có mấy năm, vì dọn ra ngoài ở mà có thể tiện tay mua một cái nhà.

Căn hộ này của Cố Quyết có hai phòng ở, có thể là bởi vì xung quanh không có căn hộ lớn, nếu không thì với tính cách của Cố Quyết, Ôn Nam cảm thấy anh sẽ mua cho mình cái biệt thự lớn để ở.

Căn hộ không lớn, nhưng trang trí rất cao cấp, màu chủ đạo là đen trắng. Đồ dùng trong nhà đều rất chất lượng, đặt ở nơi này hơi có vẻ không quá thích hợp. Trong nhà cũng rất sạch sẽ ngăn nắp, không nhiều đồ lắm, cũng đều được sắp xếp chỉnh tề. Ôn Nam suy nghĩ, nếu chỉ có mình cô ở đây chắc chắn đồ vật sẽ bị ném lung tung rồi

“Nhà cậu thật sạch sẽ.”

Ôn Nam nhìn quanh bốn phía, chóp mũi còn ngửi thấy thoang thoảng một chút hương trà, không nhịn được khen ngợi một câu.

“Có dì giúp việc đến đây quét tước.” Trên tay Cố Quyết cầm một cái ly đẹp bằng thủy tinh, đầu ngón tay đặt ở trên thành ly, không chút để ý mà cười với cô: “Uống nước hay là sữa bò nóng?”

“Nước lọc là được.”

Cố Quyết đi lấy nước, Ôn Nam ở trong phòng khách, nhìn kỹ nhà của anh. Nói thật, cho dù căn hộ không lớn, nhưng cũng có vẻ rất hoang vắng, không có bất kỳ đồ trang trí dư thừa nào. Ngoài đồ dùng sinh hoạt cá nhân, cũng chỉ còn mấy quyển sách đặt tại nơi đó, TV đều không nhiễm một hạt bụi, khung màu đen ẩn hiện ánh sáng, vẫn còn mới tinh, treo ở nơi đó giống như một vật trang trí lớn.

Phía sau truyền đến tiếng bước chân, Ôn Nam quay đầu lại, Cố Quyết cầm cái ly đi về phía cô. Không biết anh bỏ áo khoác từ khi nào,

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play