Editor: Trinh Nguyễn.

Bạn cùng bàn!

Thời Tây hưng phấn đến mức nắm lấy cánh tay Khấu Túy lắc lắc: "Anh trai anh trai! Tớ sẽ ngồi cùng bàn với cậu đó!”

Khấu Túy đứng dựa vào cửa sổ, mỉm cười nhìn dáng vẻ vui vẻ cao hứng của Thời Tây, cánh tay cậu sắp bị cô lắc đến gãy luôn rồi.

Toàn bộ việc không vui vì Đoàn Tự Xuyên biến mất hoàn toàn, ngoài ý muốn thu hoạch được tin tốt trở thành bạn cùng bàn với cô, giữa hai hàng lông mày cậu cũng hiện ra ý cười dịu dàng.

Dáng vẻ Thời Tây cười rộ làm cả thế giới đều sáng lên, ánh mắt trong suốt đều là cậu.

Khấu Túy mặc cho móng vuốt nhỏ hưng phấn của cô nắm lấy cánh tay cậu lắc lư, đối với cậu mà nói chuyện vui vẻ nhất chính là nhìn thấy người cậu thích cười vui vẻ như vậy.

Khấu Túy nhớ rõ vừa rồi Thời Tây vì Quý Sơ Lê mà không vui, cười khẽ hỏi: "Bé xinh đẹp, cậu rất vui sao?”

“Vui chứ!” Thời Tây cười như sao.

"Tại sao vui như vậy?"

"Bởi vì được trở thành bạn cùng bàn với cậu!"

Khấu Túy đặt một xấp bài thi lên bệ cửa sổ, nghiêng người đến gần cô, nhướng ánh mắt quyến rũ hỏi: "Bé xinh đẹp, vì sao ngồi cùng bàn với tớ lại vui vẻ như vậy?”

Thời Tây bị cậu đột nhiên tới gần mà phát ngốc, sao cậu lại hỏi vậy? Cậu nghi ngờ sao?

"Thì, rất vui vẻ thôi." Cậu cách cô quá gần, Thời Tây ngửa đầu ra sau.

Khấu Túy không nói gì, cô ngửa ra sau né tránh, cậu liền càng đến gần cô, cười tủm tỉm nhìn cô.

Thời Tây bị cậu nhìn chằm chằm vừa xấu hổ vừa thích thú, không biết nên nói gì, sao đôi mắt cậu lại đẹp như vậy chứ, Thời Tây bỗng nhiên thẹn quá hóa giận vỗ đầu cậu: "Sao cậu lại phiền phức như vậy! Tớ vui vẻ không được sao!”

Một cái tát này của Thời Tây đánh rất mạnh, trán Khấu túy bị cô đánh ra vết đỏ nhàn nhạt.

Cậu ôm đầu cười đứng dậy: "Dùng sức mạnh như vậy, làm đau anh trai rồi.”

“......”

Thời Tây không muốn nghe cậu không đứng đắn, lướt qua cậu đi lấy bài thi trên bệ cửa sổ.

Khấu Túy đột nhiên trở tay nắm lấy tay cô, năm ngón tay vừa vặn vươn vào kẽ ngón tay cô, lòng bàn tay hai người kề sát vào nhau, mười ngón tay nắm chặt.

Hành lang ngoài lớp không có người khác, chỉ có hai người mặc đồng phục, cùng với từng luồng ánh sáng, chiếu vào mặt, bả vai hai người, mười ngón tay đan xen vào nhau.

Tất cả mọi thứ xung quanh đều trở nên yên tĩnh, thời gian như ngừng lại, ánh nắng mặt trời cũng đứng yên.

Tim Thời Tây càng đập càng mạnh, hai gò má dần dần trở nên diễm lệ hơn cả ánh nắng ngoài cửa sổ, lúc này không hiểu sao cô lại cảm giác được Khấu Túy thích cô.

Cậu ấy dường như… thích cô.

Khấu Túy cười khẽ nắm lấy tay cô, thanh âm ôn nhu vang lên bên tai, cũng đang nói nhỏ: "Tớ cũng rất vui.”

"Vui vì được ngồi cùng bàn với Tây Bảo."

Thời Tây và Khấu Túy trở về lớp đổi chỗ ngồi, cả lớp đều quay đầu nhìn hai người bọn họ, giống như đang xem tin tức thế kỷ.

Tất cả

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play