Edit: Mina Nguyễn
Cậu ấy ghen!
Thời Tây vui mừng đến nỗi mạch máu cũng nhảy lên. Đó là lý do vì sao cậu ấy ra sân!
Chính vào lúc Thời Tây nghĩ rằng Khấu Túy cũng thích mình thì đột nhiên Khấu Túy vỗ nhẹ vào đầu cô như vỗ bóng và kéo dài giọng điệu nói: "Học tập vẫn là quan trọng nhất đó bé xinh đẹp à."
Thời Tây: "?"
Khấu Túy tặc lưỡi, nhắc lại câu nói nổi tiếng: “Chăm chỉ học hành, tiến bộ mỗi ngày chính là chân lý muôn đời không thay đổi.”
"..."
Vậy là cậu ta ra sân đánh bại Lâm Gia Hiên chỉ để loại bỏ khả năng cô yêu sớm thôi hả?
Thời Tây tức giận đến muốn mắng người, cô có yêu đương hay không thì liên quan gì đến cậu chứ.
Thời Tây cúi đầu lẩm bẩm: "Học lực của tớ rất tốt, rõ ràng cậu mới là người cần phải học tập chăm chỉ và tiến bộ mỗi ngày đấy."
Khấu Túy lười biếng cười, khoác chiếc khăn ướt lên vai: “Tớ đã thỏa thuận với dì rồi, chỉ cần có thể đậu vào đại học là được rồi, nhưng cậu thì khác nha. Không phải cậu muốn học khoa ung thư sao? Học xong chuyên ngành này cậu sẽ học lên tiến sĩ luôn mà? Sau này ít nhất phải có một người bạn trai học y như cậu, để các cậu có thể hiểu nhau và có những chủ đề chung chứ."
Thời Tây căm ghét những lời nói đó của Khấu Túy từ tận đáy lòng.
Sau này cô giao thiệp với dạng bạn trai nào cậu quản làm gì.
Cậu! Muốn! Quản! Cái! Gì!
Nhưng cô rất ít khi nổi giận trước mặt Khấu Túy, cô rất sợ Khấu Túy sẽ nghĩ mình tùy hứng.
Thời Tây cúi đầu liên tục hít thở sâu, kìm nén sự đau xót trong lòng, cong môi nở nụ cười.
Sau đó dùng hai tay áp vào má trông như đóa hoa: "Nhưng mà anh trai ơi, tớ đáng yêu như vậy, anh trai không muốn cùng tớ thi cùng một đại học sao?"
Nụ cười của Thời Tây thực sự rất xinh đẹp, cười lên như thể tất cả những bông hoa trên thế giới đều đang nở rộ.
Tay Khấu Túy ngừng vặn nắp chai, lần đầu tiên sinh ra chần chừ với quyết định của mình: "Cùng một đại học?"
"Ừm." Thời Tây ngẩng đầu mỉm cười: "Suốt bốn năm đại học, cậu lúc nào cũng có thể nhìn thấy tớ, bé đáng yêu vô địch vũ trụ, mỗi ngày như vậy cậu đều hạnh phúc biết bao nha."
Khấu Túy vặn nắp chai, ngửa đầu uống nước.
Vừa uống nước, cậu vừa suy nghĩ về những lời kia của Thời Tây, trước giờ cậu chưa từng nghĩ tới việc này.
Uống xong, cậu ném cái chai rỗng vào thùng rác, không khẳng định mà chỉ cười nói: "Hình như đúng là vậy."
Tần Diễm Kiều chạy tới, ôm cổ Thời Tây từ phía sau: "Tây Bảo, Tây Bảo! Tớ đã hỏi được thông tin của cậu chàng đẹp trai kia rồi!"
Thời Tây bị Tần Diễm Kiều hét đến mức quên cả chớp mắt, không nhớ ra cậu chàng đẹp trai nào.
Khấu Túy không chút để ý nhìn Tần Diễm Kiều.
Tần Diễm Kiều kích động quay đầu Thời Tây chỉ hướng kia: "Là cậu ta, người trông nghiêm túc kia, cậu ấy cũng đến từ trường trung học số 3 của cậu, lớp số 3, Đoàn Tự Xuyên."(Ứng dụng TY T)
Lớp 3 ở cách vách lớp 28, Thời Tây chợt nhớ ra rằng trước đây cô đã nhìn thấy Đoàn Tự Xuyên này, cô còn từng vô tình đụng phải cậu ta.
Cô lúc đó đã xin lỗi rồi nhưng biểu tình của cậu lại rất vô cảm, còn phớt lờ cô.
Thời Tây xoa cằm nói: "Tớ nhớ đã một lần gặp cậu ấy ở hành lang, cậu ấy siêu lạnh lùng."
Ngay lúc này, có một cô gái can đảm xin số điện thoại của Đoàn Tự Xuyên.
Đoàn Tự Xuyên không cho cũng không nói gì, lạnh nhạt đi vòng qua bọn họ, thoạt nhìn thực sự rất lãnh đạm.
Khấu Túy đút hai tay vào túi, gót chân gõ gõ hai cái xuống nền gạch, trầm ngâm đánh giá: “Nhưng thật ra rất hợp ý bé xinh đẹp.”
"Cái gì?"
Thời Tây quay lại hỏi.
Khấu Túy nhớ lại: “Trước đó không phải cậu đã nói rằng cậu thích những người như chú Thời sao? Còn nói rằng tớ quá tùy tiện. "
Thời Tây nhe răng nanh trừng mắt nhìn cậu chằm chằm: "Tớ lớn rồi, thẩm mỹ thay đổi không được à?"
"Thay đổi?" Khấu Túy không rõ tại sao đột nhiên cười quyến rũ, khom người đến gần cô: “Vậy bây giờ cậu thích người như anh trai sao?”
Thời Tây lúc này đã bị Khấu Túy làm cho hoảng loạn, lập tức chụp một phát vào mặt cậu: "Không hề! Tớ sẽ không bao giờ thích đồ hoa khổng tước như cậu, nếu không đầu tớ sẽ bị *xanh đến chết."
*ý chỉ bị cắm sừng.
Khấu Túy chậm rãi ngồi dậy, cười khẽ nói: “Anh trai rất chung tình mà, chỉ là cậu không biết đó thôi.”
Thời Tây ủ rũ ghé người lên trên sô pha của tầng cao nhất, ảo não nắm tóc mình.
Kẻ hèn nhát, Thời Tây chính là kẻ hèn nhát ngu ngốc nhất trên thế giới.
Khi nào cô mới có đủ can đảm để thú nhận tình cảm của mình với Khấu Túy đây, thật là ghét những lúc cậu an bài lung tung mọi thứ cho mình.
Mặt trời chói lóa phơi bỏng tóc Thời Tây, mơ hồ tỏa ra mùi khét .
Thời Tây quay người lại và hướng mặt về phía mặt trời, sức nóng như thiêu đốt của mặt trời khiến cô dù nhắm mắt cũng nhìn thấy một quả bóng màu đỏ mơ hồ.
Tần Diễm Kiều từ ghế sô pha bên kia lật người l
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.