Ngày xuất viện, trời trong xanh làm cho tâm tình cực kỳ dễ
chịu.
Giang Ý Đồng đột nhiên nghe thấy một tiếng "bíp"
từ điện thoại, đó là tin nhắn từ ngân hàng thông báo tiền bồi thường đã được
chuyển đến tài khoản rồi.
Quả thật hiệu suất công việc của Cố Cận Hiên đúng là quá
cao.
Mấy ngày trước cô còn nóng lòng muốn rời đi, hiện tại lại có
chút không nỡ.
Giang Ý Đồng thu dọn xong đồ đạc và đang nói lời tạm biệt
với dì ở giường bên cạnh. Trong lúc nói chuyện thì Trương Khải Phát và y tá
Tiểu Trần bước vào.
Cậu vui vẻ chào mọi người, mặc dù phải trực phẫu thuật ca
đêm nên gương mặt tuy có chút mệt mỏi nhưng vẫn tràn đầy sức sống.
Đo huyết áp và lượng đường trong máu, đồng thời kiểm tra các
dữ liệu khác nhau của dì, mọi thứ đều bình thường.
Trong lúc hỏi thăm sức khỏe, Trương Khải Phát thỉnh thoảng
xoa xoa bả vai.
"Cô Giang, chúc mừng cô xuất viện."
Cậu kiểm tra tình hình của dì xong mới tiếp chuyện với cô.
Cậu ấy cười lên, đôi mắt một mí của cậu dễ thương như một vầng trăng khuyết.
"Bác sĩ Trương, vai của anh bị sao vậy?"
"Chắc là tối qua bị trật rồi. Tan ca tôi sẽ đi kiểm tra
thử."
"Nếu không ngại thì để tôi xem một chút được
không?"
"Đương nhiên là
không ngại rồi."
Nghe Giang Ý Đồng nói như vậy thì vẻ mặt của Trương Khải
Phát lộ vẻ ngạc nhiên, nhưng cậu vẫn bước qua chỗ cô.
Giang Ý Đồng ấn vào bả vai Trương Khải Phát, Trương Khải
Phát đột nhiên la toáng lên.
"Đừng sợ, anh
thả lỏng đi!"
Trương Khải Phát chỉ cảm thấy vai mình như nhũn cả ra, cậu
ngửa cổ không dám cử động, lo lắng chớp mắt liên tục. Sức mạnh của Giang Ý Đồng
tăng lên từng chút một, cậu đành phải nghiến răng chịu đựng.
Khi cô buông tay ra thì cậu thử xoa nhẹ cánh tay, hình như
tốt hơn rất nhiều rồi.
"Cô lợi hại thật đó, đúng là bàn tay thần nha."
Trương Khải Phát không ngừng khen ngợi cô, cậu ấy quả thật
rất bất ngờ. Bả vai của cậu đã đau liên tục từ tối hôm qua đến giờ.
Bà của Giang Ý Đồng là một bác sĩ Trung y lâu năm. Trước đây
bà từng điều trị các vết thương do chấn thương, vì đã ở bên bà từ nhỏ nên cô
cũng biết một chút.
"Bác sĩ Trương quá khen rồi. Mèo mù gặp chuột chết
thôi."
Trương Khải Phát giật mình, cười nói: "Cảm ơn, tôi
không muốn làm chuột chết đâu."
Nghe Trương Khải Phát nói xong, mọi người trong phòng đều
cười lớn.
"Cô Giang, chúng ta thêm ......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).