《 Xuyên Thành Vạn Người
Mê Trời Sinh Phải Làm Sao Đây?- Calantha TYT》
Tống Ỷ Thi ngồi trong trực thăng hắt
hơi tận mấy cái.
''Chắc là bị cảm rồi.'' Sắc mặt
giáo viên dẫn đoàn đầy vẻ khẩn trương nói.
Trong chiếc trực thăng này, ngoại
trừ phi công ra thì còn lại Tống Ỷ Thi, giáo viên dẫn đoàn và quản lý của Sở
Nghệ Niên, cùng với một bạn học nữ khác.
Còn nhóm người Sở Nghệ Niên, Ung
Dương và Thẩm Diệu Chu, đạo diễn Liêu không ai muốn gặp ai nên đều tứ tán trên
những chiếc trực thăng khác.
Thế nên, người quản lý của Sở Nghệ
Niên liền gánh trọng trách chăm sóc cho Tống Ỷ Thi.
Nghe giáo viên dẫn đoàn nói vậy,
người quản lý liền trở nên căng thẳng.
Bây giờ anh ta vẫn chưa tìm hiểu rõ
ràng mối quan hệ thực sự giữa Tống Ỷ Thi và Sở Nghệ Niên. Nhưng điều này cũng
không ảnh hưởng đến ý thức của anh ta về tầm quan trọng của Tống Ỷ Thi.
''Có thể là do gió lạnh thổi to
quá.'' người quản lý vừa nói vừa lục lọi cái túi mang theo bên người: ''Ở đây
tôi có bình nước giữ nhiệt và thuốc... uống một chút không? Không đúng. Tốt hơn
là đợi tới bệnh viện xem có cần uống thuốc hay không đã. Vậy uống nước nóng trước
đi?''(C a l an t h a - T Y T )
Người quản lý đã giúp Sở Nghệ Niên
ký với vô số ekip, chương trình, hợp đồng hoạt động, còn bao gồm một vài phát
ngôn cho các thương hiệu quốc tế..., chưa từng phải lo sợ trước bất kỳ tình cảnh
nào. Ở bên ngoài không biết có biết bao nhiêu người đố kỵ, bên cạnh Sở Nghệ
Niên vậy mà lại có người quản lý giỏi giang như vậy. Cũng không biết có bao
nhiêu người bỏ tiền ra chiêu mộ anh ta, nhưng đều bị anh ta khéo léo từ chối.
Tóm lại chính là một người quản lý
có thể hold với mọi tình huống như anh ta, khi đối mặt với Tống Ỷ Thi lại trở
nên vô cùng cẩn thận.
Thiếu nữ trước mặt thoạt nhìn tựa
như một viên thủy tinh dễ vỡ.
Vậy mà viên thủy tinh xinh đẹp này
lại được đặt trên đầu quả tim của cậu Sở.
Thế nên trong nhất thời, ngay cả
người quản lý cũng có chút rối bời.
Người đàn ông có khuôn mặt chất
phác này, lúc này lại càng lộ ra vẻ thật thà và vụng về. Để người trong giới giải
trí nhìn thấy, e rằng sẽ vô cùng kinh ngạc.
Người quản lý nói xong, liền đem
bình giữ nhiệt đưa qua trước mặt Tống Ỷ Thi.
Tống Ỷ Thi dụi dụi chóp mũi.
Trong mũi có chút khó chịu.
Khụ, hình như là bị gió lạnh thổi đến
cảm luôn rồi.
Có điều là Tống Ỷ Thi không thích uống
thuốc, cô lắc đầu nói: ''Không uống thuốc, cũng không cần đến bệnh viện đâu,
tôi uống chút nước nóng là được rồi.''
Sau khi nhận lấy bình nước.
Cô hơi cúi đầu nâng bình giữ nhiệt
lên, ừng ực ừng ực uống một hơi.
Người quản lý đột nhiên nhớ ra điều
gì đó định mở miệng.
Ah.
Hình như quên nói cho cô Tống là
thường ngày cậu Sở hay dùng bình nước này.
Chẳng qua là nếu đã lấy ra từ trong
túi của cậu ấy, thì có lẽ cô Tống cũng sẽ nghĩ đến điểm này mà phải không?
Thế là người quản lý liền khép miệng
lại.
Đúng lúc này, bộ đàm của người quản
lý kêu lên.
Anh ta thấp giọng, nói: ''Là cậu Sở.''
Tống Ỷ Thi uống nước xong: ''... Ừm.''
lộ ra vẻ có chút lạnh nhạt.
Người quản lý lúng túng ngậm miệng,
đành phải tự mình trả lời người bên kia bộ đàm.
Tống Ỷ Thi uống nước xong thì đậy nắp
lại, dựa vào cửa sổ trực thăng thở ra một hơi dài.
Không biết chiếc trực thăng này có
gây chú ý hay không...
Có lẽ sẽ không đâu mà nhỉ?
Có lẽ người khác sẽ chỉ cảm thấy là
có người nào đó gặp chuyện ở Tr� ........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.