Quá trình sau khi hoàn thiện bản thảo
diễn ra rất nhanh, Giang Ảnh lo lắng về thời gian thi công và thành phẩm đều
được giải quyết hết, cô không còn cảm thấy lo lắng quá nhiều nữa, chỉ còn lại
chờ mong.
Bảng báo giá của Hi Vân cũng nhanh
chóng được gửi đến cho cô, trước đó trong lòng cô đã chuẩn bị tốt, hơn nữa
phương án lựa chọn sử dụng vật liệu đá giá cả phải chăng, cho nên cô cũng không
bất ngờ về giá cả.
Nói là nói như vậy, nhưng toàn bộ chi
phí làm đá quý tùy chỉnh gấp rút vẫn làm cho ví của cô đau một phen.
Sau khi Giang Ảnh thanh toán tiền đặt
cọc một cách rất bình tĩnh dựa theo liên kết thanh toán do Hi Vân gửi đến, cô
thậm chí còn bình tĩnh chuyển tất cả số tiền đang nằm nhàn rỗi trong tài khoản
của mình sang tài khoản không định kỳ, chuẩn bị sử dụng số tiền này để thanh
toán khoản còn lại.
Đầu ngón tay cô chỉ vào điện thoại, đếm
năm con số không đằng sau số tiền đã chuyển, ngẩng đầu suy nghĩ một lát.
Trên màn hình máy tính tối tăm phản
chiếu vẻ mặt của chính mình, cô nhìn vẻ mím môi kiên quyết của chính mình,
không khỏi phốc một tiếng cười phá lên.
Thật ra chế độ của Khải Tư luôn rất
tốt, mức lương mà Khải Tư đưa cho cô không tính là thấp ở trong ngành, sau một
năm làm việc chóng mặt, ngoài những chi phí cơ bản cho nhu cầu sống bình
thường, cô cũng tính là tiết kiệm được một khoản tiền.
Và năm nay cô gần như không chi tiêu
nhiều lắm.
Lúc mới chuyển đến Thiên Duyệt Lan Hồ,
cô nhìn một chút khu chung cư này, cô thực sự không trả nổi tiền thuê nhà, còn
nói chuyện với Trác Thành, thăm dò xem có muốn cô trả một phần tiền thuê nhà
không.
Sau khi Trác Thành hiểu được ý của cô,
có chút không vui.
Nhưng cũng không có biểu hiện tức giận
hay không vui gì trước mặt cô, trên mặt trước đến giờ cũng không thấy một chút
sự lạnh lùng nào, chẳng qua là ngồi bên cạnh cô, tay nắm đầu ngón tay cô, hỏi
với vẻ thắc mắc: “Căn nhà này không phải là nhà anh thuê, em đưa anh tiền thuê
nhà thì anh đưa cho ai chứ.”
“Vậy thì là đưa anh?” Lúc đó Giang Ảnh
còn hơi giãy dụa một chút.
Trác Thành càng không đồng ý: “Anh muốn
dành nhiều thời gian hơn với bạn gái, cho nên chúng ta mới cùng nhau sống ở
đây. Để cho em chuyển đến đây lại thu tiền thuê nhà của em, vậy có phải giống
như lừa đảo cho thuê hay không?” Trác Thành rơi vào suy nghĩ.
“Không... Tất nhiên là không.”
“Ừm.” Trác Thành đổi tay, tiếp tục nắm
đầu ngón tay cô, “Hơn nữa, em còn là ân nhân cứu mạng của anh, anh lấy thân báo
đáp còn không kịp, làm sao có thể để ân nhân cứu mạng trả tiền thuê nhà chứ?”
Nhắc tới chuyện ân nhân cứu mạng, Giang
Ảnh lập tức giơ tay đầu hàng.
Lúc trước cô hao phí rất nhiều công sức
mới bảo anh đừng nói đến chuyện này, anh vừa nói chuyện ân nhân cứu mạng, kế
tiếp nhất định là nghiêm túc cảm ơn cô đoàng hoàng, không có ngoại lệ.
Anh nói chuyện này ra, không có ba năm
câu cảm ơn xuất phát từ tận đáy lòng, thì đề tài này là không thể chấm dứt
được, cho nên cô vội vàng đưa tay ra làm động tác dừng lại: “Anh nói đúng,
không có chuyện tiền thuê nhà, anh cũng không cần cảm ơn em nữa.”
Trác Thành tiến lên hôn lên mặt cô, sau
đó gật đầu hài lòng.
Ban đầu cô thuê một căn nhà ở gần công
ty, sau khi thương lượng với chị chủ nhà học khóa trên, cô liên lạc với một bạn
học khóa dưới làm việc gần khu công nghiệp phía nam thành phố trong nhóm cựu
sinh viên tiếp tục thuê lại, một nhà cựu sinh viên thân thiết, đều vui vẻ sắp
xếp, căn nhà trước đó được sắp xếp ổn thoả tốt đẹp làm mọi người rất vui và hài
lòng.
Cho nên từ cuối nă ........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.