Lại
là một buổi sáng sớm mắt mở không lên nhưng phải thức dậy sớm để lên đường.
Nhưng
hôm nay Giang Ảnh rời giường ngược lại không vất vả như vậy, giấc ngủ bù chiều
hôm qua quả là rất có tác dụng.
Vì
vậy hôm nay nhân vật đổi chỗ, là cô lôi Trác Thành từ trong chăn dậy.
Toàn
bộ quá trình cũng không thuận lợi, bởi vì Trác Thành ngủ nướng không giống như
cô, chỉ là đơn thuần tự mình nhắm mắt không tỉnh, Trác Thành ngủ nướng so với
cô có sức ảnh hưởng và lực phá hoại hơn.
Lúc
Giang Ảnh giơ tay kéo anh, anh nhắm mắt lại, cánh tay dùng sức, Giang Ảnh từ
bên cạnh giường ngã vào trong lòng ngực của anh.
Hai
tay ôm lại, ôm Giang Ảnh trong ngực không buông, bản thân ngược lại không hé mắt
tiếp tục ngủ say.
“Trác
Thành, dậy đi.” Giang Ảnh tốt tính gọi anh.
Anh
giật giật mí mắt, trong miệng lẩm bẩm, “A... xưng hô lạ lẫm như vậy...”
Lầm
bầm một câu xong hô hấp lại từ từ trở nên đều đặn, mắt thấy chuẩn bị yên tĩnh
ngủ say, Giang Ảnh vội vàng lay anh: “Được rồi được rồi, anh yêu, mau dậy đi.”
“Ừ...”
Thấy
anh sắp tỉnh, Giang Ảnh dứt khoát tiếp tục tiến lên, hôn ‘bẹp’ một cái lên ở
trên cằm đang mọc râu của anh, “Anh yêu, dậy thôi..., nếu còn không dậy chúng
ta sẽ muộn đó.”
Qu ........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.