Sau khi Giang Ảnh rời
đi, Trác Thành lặng lẽ ngồi trước bàn trong chốc lát.
Trong bát cô vẫn còn cháo, bát cháo có thể giữ nhiệt, bây giờ vẫn còn
thấp thoáng bốc lên hơi nóng.
Thìa gác ở kệ gác đũa, ly trà đặt ở bên cạnh.
Không chút nào nhìn ra người ăn cháo ngồi đối diện đã rời đi, như là cô
chỉ đi toilet, một lát nữa sẽ trở về, một lần nữa ngồi xuống, giống như vô số lần
trước đó, mỉm cười híp mắt nhìn anh.
Trên đường trở về Trác Thành vẫn luôn nghĩ tới dáng vẻ vừa rồi của
Giang Ảnh, những lời cô nói, cùng với ngón tay cầm chén trà trắng bệch của cô.
Một đường đèn đường vụt qua, không có cô ngồi ở bên cạnh, anh nghiêng đầu
tựa vào cửa sổ bên cạnh, vị trí ghế phụ trống không.
Chắc chắn là đã có chuyện gì đó xảy ra, Trác Thành thất vọng thở dài,
miệng lẩm bẩm nói.
Anh có thể cảm nhận được cô rất có hảo cảm với mình, có lẽ thậm chí còn
là thích.
Hôm nay bộc lộ tâm tình với cô, anh cũng tưởng tượng ra thái độ sau khi
cô nghe xong.
Có thể cô sẽ cảm thấy tiến triển quá nhanh, muốn tìm hiểu thêm một thời
gian.
Có thể cũng sẽ cảm thấy bất ngờ và không biết phải làm sao, muốn cân nhắc
thêm nữa.
Nhưng chỉ một điều anh không ngờ tới là cô đã từ chối thẳng thừng, thậm
chí hôm nay cô cũng có lời muốn nói cho anh, điều cô muốn nói lại là sau này đừng
liên lạc nữa.
-
Con người dù không được như ý, nhưng cũng cần phải làm việc.
Thứ hai vừa đến công ty, anh lại là người đứng đầu của Tư bản Ngôn Sơn,
lại trở thành Trác Thành làm mưa làm gió trong thị trường tư bản.
Chỉ là sắc mặt anh l ........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.