Hạ
lễ của Đại điện hạ đương nhiên là con ngựa kia, còn có một bộ yên trên người
ngựa. Bộ mã cụ này sáng bóng hoa lệ, Hứa Kinh Hoa thập phần thích, đưa tay sờ,
không ngờ Đại điện hạ tiếp tục đưa cho nàng một cây roi ngựa nạm minh châu,
nói: "Còn có cái này.”
Hứa
Kinh Hoa hai tay tiếp nhận, trước tiên hỏi: "Hạt châu này có đắt hay
không? Ta phải cẩn thận không để mất nó.”
Tề
Vương cười nói: "Không sao đâu, mất thúc thúc lại cho con cái mới. Đi
thôi, dẫn Đại điện hạ chúng ta đi dạo đi.”
Lần
này Lưu Diễm tới, ngoại trừ mang tuấn mã cho Hứa Kinh Hoa, còn mang theo đồ
Hoàng thượng ban thưởng cho Hứa Tuấn, liền nói: "Lần sau đi, ta còn phải
trở về phục mệnh với phụ hoàng.”
“Buổi
chiều còn phải tiếp tục đi học có phải không?” Hứa Kinh Hoa cười hỏi. Lưu Diễm
gật gật đầu: "Đúng vậy. Ngày mai gặp ở Ngự Uyển, đúng rồi, phụ hoàng cố ý
truyền lệnh, chuẩn các Vương phủ, trưởng tử phủ công chúa cùng lĩnh yến, ngày
mai hẳn là sẽ rất náo nhiệt.”
Hứa
Kinh Hoa đồng ý một tiếng, lại nói: "Người chờ ta một chút.” Nàng bước
nhanh về phòng mình ở hậu viện, mở rương bách bảo của mình ra, từ bên trong tìm
một cái hộp giấy to bằng bàn tay, rồi lại chạy về đưa cho Lưu Diễm.
"Cái
gì đây?" Lưu Diễm còn chưa mở miệng, Tề Vương đã tò mò hỏi trước.
Hứa
Kinh Hoa cười hì hì: "Người mở ra xem một chút.”
Lưu
Diễm cũng tò mò, nhưng mà khoảnh khắc mở hộp giấy ra, hắn liền hối hận:
"Đây không phải là... Ha ha ha!”
Tề
Vương duỗi đầu nhìn thoáng qua liền cười ha ha: “Con thỏ nhỏ này trắng trẻo mập
mạp, còn rất đáng yêu, ha ha ha!”
Lưu Diễm không nói gì mà
cầm con thỏ trắng làm bằng sứ trong hộp, một ngón tay khác chỉ vào roi ngựa Hứa
Kinh Hoa đặt trên bàn: “Muội lấy cái này làm đáp lễ?"
Hứa
Kinh Hoa cười hắc hắc: "Sao vậy? Người không thích à? Người không nghĩ con
thỏ này trông giống mình sao? Nhìn từ xa còn rất thông minh đó.”
Tề
Vương đưa tay cướp con thỏ nhỏ, cầm đến trước mắt nhìn kỹ, cười nói: "Thật
đúng là, tuy rằng kỹ thuật thô ráp, nhưng quả thật có vài phần..."
Lưu
Diễm không đợi hắn nói xong, liền cướp thỏ trở về, nhét vào hộp, nói: "Vậy
ta cáo từ. Bảo Định hầu cứ ngồi đi, để Kinh Hoa tiễn ta là tốt rồi.”
Hứa
Tuấn thấy Hoàng thượng, Hoàng tử trước sau như một không dám nhiều lời, chỉ
biết đáp ứng, để Hứa Kinh Hoa thay mặt tiễn khách. Hứa Kinh Hoa đưa Lưu Diễm
đến tiền viện, trước khi lên ngựa, Lưu Diễm nhắc nhở Hứa Kinh Hoa: "Ngày
mai cung yến, muội phải cẩn thận, vạn nhất có ai nói gì với muội, muội nghe một
chút thì thôi, đừng coi là thật là được.”
“Ai
sẽ nói gì với ta?" Hứa Kinh Hoa nghi hoặc."Ta cũng không biết, chỉ
nhắc nhở nàng trước một câu, mấy vị trưởng tử vương phủ kia, tuy rằng nhỏ hơn,
nhưng tâm cơ lại nặng, ta sợ bọn họ lừa gạt muội."(Ứng dụng T Y T)
"Người
nói bọn họ giống như sài lang hổ báo* vậy."
*Chỉ người có dã tâm, bất nhân
Lưu
Diễm cười nhạt: "Không khác lắm đâu. Ta đi đây, gặp lại vào ngày mai.”
Còn
chưa phát sinh chuyện gì, Hứa Kinh Hoa từ trước đến nay không để ở trong lòng,
bởi vậy tiễn Lưu Diễm đi, nàng quay � ........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.