Hứa Kinh Hoa cảm thấy mọi người trong hoàng thất rất tốt, khác hoàn toàn với suy nghĩ trước kia của nàng.

Nàng nói với Thái hậu, Thái hậu hỏi nàng: "Vậy con nghĩ như thế nào?”

“Hoàng thất rất phô trương, rất oai phong, tính tình thì cao ngạo, với cả…” Hứa Kinh Hoa nhìn đám đầy tớ, nói lí nhí: “Tranh quyền đoạt vị gì đó nữa.”

Thái hậu nói trước: "Con không cần sợ. Ở chỗ ta, con muốn nói gì cũng được.” Rồi bà kiên nhẫn giải thích: "Những chuyện con nghe nói đều là chuyện về Hoàng đế Hy Tông đúng không? Hoàng đế Hy Tông quả thật hoang đường, xa hoa dâm dật, không gì không làm, nếu không thì sẽ không xảy ra Loạn cuộc Thái Hoà. Ngay cả Thần Đô cũng bị người Hồ cướp bóc, Hoàng đế Hy Tông cũng chết thảm trong tay người Hồ.”

*Minh Hy Tông, là vị hoàng đế thứ 16 của nhà Minh trong lịch sử Trung Quốc, trị vì từ năm 1620 đến năm 1627. Trong thời gian tại vị, ông chỉ dùng một niên hiệu là Thiên Khải, nên còn được gọi là Thiên Khải Đế

Hứa Kinh Hoa gật gù: "Con nghe nói Hoàng đế Hy Tông và yêu hậu Trương Thiền* phải ăn một trăm món một bữa.”

*Trương hoàng hậu (張皇后), không rõ tên thật, là hoàng hậu đầu tiên của Hán Hậu Chủ Lưu Thiện nhà Quý Hán, thời Tam Quốc trong lịch sử Trung Quốc. Sau khi Trương hậu mất, em gái bà lại được phong làm hoàng hậu, bởi vậy nên thường gọi là Đại Trương hậu để phân biệt.

Vì vậy nàng rất ngạc nhiên khi bữa cơm trưa chỉ có bảy, tám món bày trên bàn. Ở Hoài Nhung, quan huyện mời khách năm người tám món, nghe cũng không mấy phô trương. Buổi tối nếu có hai người thì chỉ còn bốn món một canh, giảm hẳn một nửa.

Tất nhiên là Hứa Kinh Hoa vẫn ăn rất no, nàng cảm thấy rất thỏa mãn. Bữa cơm có cá có thịt, có cả mì gạo, chọn cái gì tốt hơn được nữa? Hứa Kinh Hoa ăn một hơi hết bốn bát mì, cuối cùng nàng thấy Đại Điện hạ bị dọa sợ nên mới bỏ đũa xuống, uống hết một bát canh.

Nàng chỉ cảm thấy điều này không hề giống lời đồn hoàng thất vô cùng phô trương chút nào.

"Nói quá lên thôi. Không phải họ không muốn ăn nhiều món, mà là “thực bất yếm tinh, khoái bất yếm tế”(*), vì rất có thể sẽ ăn phải thứ có độc. Nếu con đã nghe được những chuyện này, hẳn là đã nghe chuyện Trương Thiền hãm hại Thái tử Đông cung, chính là Tiên hoàng chưa?”

(*)Thực bất yếm tinh, khoái bất yếm tế (trích từ thiên Hương đảng, sách Luận ngữ của Khổng Tử) nói về món ăn dùng để cúng tế, cần phải có yêu cầu đặc biệt, không được xử lý như món ăn thông thường. Trường hợp này được hiểu là món ăn được chuẩn bị cho hoàng thất phải kỹ lưỡng, tránh bị mưu hại.

Hứa Kinh Hoa kinh ngạc: "Thái tử là Tiên hoàng sao ạ?”

Hoàng đế Hy Tông ngu ngốc đủ đường, chẳng những mất đi nửa giang sơn mà ngay cả mạng cũng mất trong tay người Hồ, Hứa Kinh Hoa đã nghe như vậy ít nhất là mấy chục lần. Nàng chỉ nghe chừng hai, ba lần truyện Hoàng đế Hy Tông dung túng cho yêu hậu Trương Thiền hãm hại Thái tử ra sao. Nhưng nàng không biết v

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play