“Không, con trai, mẹ chỉ muốn
đến thăm con” Bà dịu dàng nhìn con trai mình và hỏi: “Phi Cương kia có đối xử
tốt với con không?”
Hách Liên Thần: “...” Cách nói
chuyện như thế này có chút kỳ quái, giống như mẹ đẻ lo lắng hỏi thăm con gái
sau khi xuất giá trở về vậy.
“Mẹ à, căn bản là chúng con
không phải quan hệ đó. Cô ấy là một người tốt, đặc biệt chăm sóc con, nhưng chỉ
là đối xử như bạn bè mà thôi”
Một đôi nam nữ ngày đêm ở
chung, nếu có mập mờ sẽ có thể cảm nhận được từ lời nói hoặc hành động.
Kỷ Uyển không có ý đó với anh,
anh biết điều đó.
“Nếu không có tâm ý, vì sao cô
ta lại chịu giúp con chống lại áp lực từ Hiệp hội mục sư? Chẳng lẽ cô ta chưa
bao giờ ép con giao Ác Ma Châu ra sao? Hoặc là chính cô ta cũng muốn Ác Ma
Châu.”
Điều này là không thể, ngoại
trừ Ma cà rồng, các chủng tộc khác không thể sử dụng Ác Ma Châu.
“Kỷ Uyển chưa bao giờ ép con
điều gì, theo lý mà nói giao Ác Ma Châu ra là tốt nhất. Năm mươi năm sau Ác Ma
Châu tái sinh con vẫn có thời gian lấy được. Nhưng nếu không có Ác Ma Châu,
chắc chắn Hiệp hội sẽ không dám dụng đến Kỷ Uyển để gây rắc rối cho tôi. Nhưng
cô ấy sẽ không nghĩ như vậy, cũng không nói với con như vậy. Con không muốn
giao Ác Ma Châu ra, cô ấy sẽ giúp tôi gánh vác, thậm chí không hỏi lý do.”
Quá khứ bi thảm của anh không cần kể cho bà nghe, sự tự chuẩn bị cho bản thân từ nhỏ đến lớn
của Hách Liên Thần cứ
như vậy mà sụp đổ.
“Con trai, mẹ sẽ không ép bu ........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.