Hòa Vọng Thư rửa mặt, con trai
nuôi mang nước sạch chạy vào, để cho hắn súc miệng.
Vừa chạy vừa nói: “Nương nương
truyền lời bảo nghĩa phụ đến Thanh Cung một chuyến.”
Hòa Vọng Thư đồng ý, gần đây
hắn bị bệnh, trong lúc hắn mơ mơ màng màng, nương nương hạ chỉ chuyển hắn đến
điện Tả Phối dưỡng bệnh, so với Nhĩ Phòng thì rộng rãi sáng sủa hơn nhiều. Đây
vốn là chỗ ở của tiểu chủ.
Cung Vĩnh Hòa được Hoàng đế ưu
tiên, lúc tuyển tú năm xưa đã chính miệng nói không cho tiểu chủ nào ở lại đây.
Nơi này chỉ có một chủ là nương nương. Trước đây nương nương đã nói để hắn dọn
đến điện Tả Phối, nhưng hắn lại cảm thấy không hợp quy củ, nên không đồng ý.
Nhiều năm trôi qua, hắn đã
không còn như trước kia sẽ run sợ khi phạm sai lầm hoặc bị bệnh. Hiện tại dù trời sụp xuống đã có
Chiêu Tuệ Hoàng quý phi nương nương đỡ cho hắn, sẽ không để hắn xảy ra chuyện
gì...
“Nghĩa phụ, nghĩa phụ! Người
đang nghĩ gì vậy?”
Hòa Vọng Thư mang giày, từ trên
giường bước xuống, sau khi nhìn sắc trời, hắn lại ngồi trở lại giường: “Không
được, ta phải đến bái kiến nương nương trước”
Nghĩa tử Trần Quang: “Đại hoàng
tử bên kia...”
“ ........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.