Kỷ Uyển phất tay bảo người buông nàng ta, chính mình cũng buông mặt nàng ta
ra, thái độ hiền lành: “À, chỉ là đùa với ngươi thôi”
Địch Thu: “...”
Khí thế Chiêu quý phi nương nương quá mạnh, khiến nàng ta xụi lơ trên mặt
đất, một câu cũng nói không nên lời.
Kỷ Uyển không thử nữa, bây giờ nàng nhìn người không cần ngày ngày ở chung
mới có thể nhìn thấu. Trời sinh rất ít người thích hợp với cung đình, rất nhiều
đều là sau này bồi dưỡng ra. Trong nguyên tác, Địch Thu về sau càng ngày càng
trưởng thành, thậm chí còn có thể ở sau lưng giúp Hòa Vọng Thư một chút, nhưng
nàng ta vẫn không vui.
Nàng ta sống sót trong cung, nhưng sống không hạnh phúc.
“Địch Thu, hôm nay bổn cung gặp ngươi, dự định cho ngươi làm một chuyện.
Ngoài cung có một cửa hàng thiếu người xử lý, bổn cung thấy ngươi có thể. Nếu
ngươi đồng ý, sẽ có một độc viện để ở, có thể đón cha mẹ huynh đệ ngươi đến ở
cùng, sau này gọi con rể tới cũng được, lập gia đình cũng được, bổn cung hứa
cho ngươi sống tốt cả đời. Miễn là ngươi muốn!”
Địch Thu không lập tức nói đồng ý hay không, nhưng mặc kệ thế nào, nàng ta
cũng không thể hầu hạ bên cạnh Bạch Thường được nữa. Cung Vĩnh Hòa không nhiều
người lắm, nàng ta là một cung nữ, Bách Hợp dẫn nàng ta xuống, sắp xếp ổn thỏa.
Lúc này Hòa Vọng Thư mới từ phía sau cây đi ra. ........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.