Tránh để cho nhà hàng nhỏ thật sự đóng cửa đại cát như
ông Trương nguyền rủa, A Hiên mạnh mẽ yêu cầu đóng cửa một ngày, tiến hành
trang trí toàn diện nhà hàng, ví dụ như đầu máy móc mô phỏng, tất cả đều phải
gỡ lớp da mô phỏng kia xuống, mới có thể đặt trên bàn.
Nghe nói lão Kỷ lại bị đánh ra khỏi sân, náo loạn ầm ĩ,
đúng là rất cảm động.
Kỷ Uyển không có thời gian chăm lo việc trang trí nhà
hàng, buổi sáng liền về nhà. Nguyên nhân lần náo loạn này cũng rất đơn giản, mẹ
Kỷ gặp được một người đàn ông anh tuấn, còn dẫn nam nhân này về nhà.
Lúc Kỷ Uyển đến trong viện thiếu chút nữa không nhận ra,
không chỉ có bức tường vây quanh cái sân nhỏ nhà cô được xây cao lên, bên ngoài
sân nhỏ còn trồng một mảng lớn hoa hồng đỏ rực, phải biết rằng hoa hồng cũng
không phải rẻ, là thứ gần như đã tuyệt chủng.
Đóa hoa hồng nở rộ, hương thơm mê người, trong đầu Kỷ Uyển lần lượt hiện lên một đống lớn các món ăn lấy hoa hồng
làm nguyên liệu chủ yếu, còn chưa gặp người, đối với bạn trai mới của mẹ đã có
"ấn tượng tốt" kỳ quái.
Cửa nhà bọn họ tự động nhận diện, vừa mở cửa Kỷ Uyển liền
nhìn thấy một ông chú trung niên đẹp trai đang tập thể dục trong sân.
Kỷ Uyển xách hộp đồ ăn đi vào cửa, được ông chú đẹp trai
thuận tay đón lấy.
“Cảm ơn chú Vương!”
Chú đẹp trai sửng sốt một chút, trong mắt xẹt qua một tia
hắc ám: “Cô bé gọi chú là gì?”
Kỷ Uyển che miệng cười khẽ, ngồi xuống trên ghế đá trong
sân, giống như thật sự là một cô bé, ngây thơ vô số tội: “Tôi gọi chú là chú
Vương đó! Mẹ tôi đâu?”
Chú đẹp trai dáng người cường tráng, là loại nam nhân cực
kỳ man có cơ bắp phồng lên, mặc áo sơ mi đơn giản, không che giấu được khí chất
đặc biệt quanh người. Giống như quân nhân, nhưng lại tản mạn hơn một quân nhân.
"Hứa Tình ra ngoài mua đồ ăn, nói muốn nấu cho con
gái một bữa ăn ngon."
"A, vậy sao", Kỷ Uyển cười ý bảo ông ấy mở hộp
thức ăn ra: "Chắc là chú Vương còn chưa ăn điểm tâm, tôi có mang theo một
ít tới đây, chú có thể nếm thử một chút.”
Buổi sáng Kỷ Uyển làm bánh ngọt hấp mềm mại, sắp xếp gọn
gàng trong hộp đóng gói xinh đẹp. Bánh rất nhỏ, một miếng là có thể ăn hết, màu
vàng nhạt, chỉ cần nhìn bề ngoài đã biết bánh hấp sẽ rất đàn hồi.
Hầu hết đàn ông không thích đồ ngọt, nhưng bánh hấp trước
mặt luôn tỏa ra mùi ngọt ngào, khiến người ta muốn nếm thử. Huống chi con gái
của người yêu ý bảo ông ta nếm thử một chút, ông ta liền cầm lấy một cái, cho
vào trong miệng.
---- Ngọt và mềm, ẩm và ngon.
Ông ta chưa bao giờ ăn qua bánh ngọt ngon như vậy, độ
ngọt v ......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).