Chờ khi tới tiệm sách, hắn không đi tĩnh thất phía sau uống trà mà nhắm mắt theo đuôi đi theo phía sau Thời An. Nhìn muội muội cầm quyển sách thì giữa mày nhíu chặt lại, cuối cùng nhịn không được nói: “Chuyện xưa viết trên quyển sách này đều là người rảnh rỗi viết ra dỗ dành mấy cô nương nhỏ tuổi, muội đừng để bị lừa.”

Thời An thuận miệng ừ một tiếng, nàng đang phấn khích lựa chọn thì nhịn không được trừng lớn đôi mắt. Thật sự bị người viết sách làm cho vô cùng kinh ngạc, nhìn thử tên sách này đ,i vừa trắng trợn vừa lớn gan, còn cởi mở hơn rất nhiều so với APP xanh lục nào đó trong di động của nàng.

Nàng âm thầm chửi thầm một lúc, khi quay đầu lại thì phát hiện Thẩm Thời Hàn đang nhìn nàng bằng vẻ mặt nghiêm túc, giống như đang có một bụng đạo lý đang chờ nàng.

Thời An chớp chớp mắt, nhớ tới chuyện vừa rồi mới hỏi, nàng vội vàng tỏ vẻ: “Muội biết đều là giả nhưng chỉ dùng để giết thời gian mà thôi.” Nói xong còn không cho đối phương cơ hội phát biểu ý kiến, nàng giơ quyển sách trong tay lên: “Muội đã chọn được rồi, chúng ta nhanh đi thôi.”

Hai người đi ra tiệm sách, lúc này Thẩm Thời Hàn không dám hỏi sợ nàng nói ra lời nói kinh hãi thế tục gì đó nên suy nghĩ một lúc ở bên đường và nói: “Đi theo ta.”

Thời An bị hắn nắm tay đi về phía trước, chỉ kịp bớt thời gian hỏi một câu: “Chúng ta đi chỗ nào vậy ạ?”

Thẩm Thời Hàn chớp mắt cười: “Dẫn muội đi xem náo nhiệt!”

Hai người rẽ trái rẽ phải, đi vào trong một quán trà, sau khi đi lên tầng hai thì Thẩm Thời Hàn lập tức yêu cầu một căn phòng có thể nhìn ra con đường bên ngoài. Sau khi bước vào phòng thì khép cửa lại, đứng ở trước cửa sổ vẫy tay nói với nàng: “Muội lại đây nhìn một cái đi.”

Thời An cầm thoại bản trong tay đặt ở trên bàn, bước qua, học bộ dáng của Thẩm Thời Hàn thò người ra nhìn xuống phía dưới. Nhìn thấy ngõ nhỏ đối diện có một đám người vây quanh, bầu không khí náo nhiệt, nàng đứng ở vị trí cao vừa lúc có thể nhìn thấy ở giữa đám người có người đang biểu diễn dùng ngực đập bể tảng đá lớn, bầu không khí đang sôi trào đến đỉnh điểm.

Trong nháy mắt nàng đã bị hấp dẫn chú ý, trước kia nàng chỉ nhìn thấy trong sách, đây là lần đầu tiên nhìn thấy hiện trường thật sự. Nhìn dáng người biết võ của người này thì vừa thấy là biết có công phu thật sự, Thời An cảm thấy rất sốc khi nhìn thấy hình ảnh này.

Thẩm Thời Hàn chống khung cửa sổ, ngẩng cằm lên nói: “Đây là gánh xiếc ảo thuật, cách một ngày sẽ đi ra biểu diễn, ngõ nhỏ này là nơi bọn họ thường biểu diễn.”

Hắn nói xong liếc mắt nhìn vẻ mặt kinh ngạc của Thời An, đột nhiên cảm thấy thỏa mãn.

Ánh nắng sau giờ ngọ ấm áp, chậm rì rì chiếu vào trên người hai người họ, từ từ di chuyển xuống ngõ hẻm phía sau đang ở trong bầu không khí náo nhiệt.

Thời An chiếm ghế VIP, mở rộng tầm mắt nhìn cho đến khi kết thúc. Khi bước xuống lầu còn cố ý hỏi Thẩm Thời Hàn làm sao để cho họ tiền thưởng thì nhìn thấy hắn tùy tay vứt một thỏi bạc cho tiểu nhị và nói: “Đưa qua cho gánh xiếc ở hẻm sau.”

Đối phương đương nhiên quen biết Thẩm Thời Hàn, vội vàng bảo đảm: “Vâng, vâng, tiểu nhân nhất định sẽ đưa đến.”

Bên ngoài quán trà, Thẩm Thời Hàn ngẩng đầu nhìn sắc trời. Trời vẫn còn sớm nhưng bây giờ là ngày mùa thu nên bầu trời hơi tối, hắn �

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play