Đã gần hết mùa xuân, những ngày tiếp theo, Cố Thời Khuynh
cũng không làm phiền anh ôn tập nữa.
Vì vậy, người cần đi học thì đi học, người cần ôn tập thì
ôn tập. Thời gian trôi nhanh như dòng nước chảy, cứ thế đẩy đưa hết ngày này
qua ngày khác.
Chẳng mấy chốc đã đến tháng sáu. Tháng sáu năm nay, Cố
Thời Hạc sẽ tốt nghiệp.
Hôm nay là ngày các sinh viên chụp ảnh tốt nghiệp. Cũng
đúng vào ngày hôm ấy, Cố Thời Khuynh lại được trống tiết. Đương nhiên rồi, một
ngày quan trọng như vậy, cho dù có tiết học, cậu cũng sẽ xin giáo viên phụ đạo
cho nghỉ học để tới cùng anh.
Sáng sớm hôm nay, Cố Thời Khuynh đi theo Cố Thời Hạc đến
nơi anh chụp ảnh tốt nghiệp.
“Anh ơi, anh mặc đồ cử nhân trông rất đẹp.”
“Phụt, vậy lát nữa lúc chụp ảnh, A Khuynh phải chụp với
anh thật nhiều ảnh vào đấy, lưu giữ lại thật nhiều kỷ niệm. Dù gì nếu không đi
học nghiên cứu sinh, cả đời này anh cũng chỉ được mặc đồ cử nhân duy nhất một
lần.” Cố Thời Hạc trêu Cố Thời Khuynh.
“Dạ vâng.”
Đi tới chỗ chụp ảnh, Cố Thời Hạc mặc đồ cử nhân màu đen,
dáng người cao gầy, rất bắt mắt khi đứng giữa rất nhiều sinh viên tốt nghiệp
cũng mặc đồng phục cử nhân màu đen.
“Ơ, Thời Hạc đưa cả người nhà tới đây này.”
“Đúng vậy, hơn một năm rồi, trông em Thời Khuynh có vẻ
cao lên không ít.” Toàn thể thành viên của ký túc xá phòng 211 đều tề tựu đông
đủ. Tống Uy Dương và Lưu Phương Đồng để ý đến Cố Thời Khuynh đầu tiên, thấy cậu
bèn giở giọng trêu chọc.
“Dạ, em chào đàn anh.” Cố Thời Khuynh ngoan ngoãn chào
hỏi các bạn cùng phòng của anh mình.
“Em trai ngoan. Được được được, tới cạnh đàn anh để đàn
anh chụp ảnh cho em.” Lưu Phương Đồng thấy em trai Cố Thời Hạc ngoan ngoãn đáng
yêu như vậy thì nói với cậu.
“Đi đi đi, A Khuynh, em đừng nghe cậu ta nói. Nhớ đi theo
anh, đừng chạy lung tung.”
“Dạ, em đi theo anh mà.”
“Thời Hạc, sao cậu lại có thể như vậy được? Em trai đáng
yêu như thế, dĩ nhiên em ấy sẽ muốn chụp ảnh cùng mọi người rồi.”
“... Chờ lát nữa chụp xong rồi thì chụp tập thể, chuyện
đó nói sau đi. Bây giờ, trước tiên A Khuynh muốn đi theo tôi.”
“Thời Hạc, cậu cưng chiều em trai cậu quá rồi.”
Cố Thời Hạc không để ý đến cậu ta, đứng sang một bên với
em trai mình.
Sau khi các bạn sinh viên lớp một khoa kỹ thuật và công
nghệ máy tính lần lượt đến, mọi người nhanh chóng tập hợp lại với nhau, các
sinh viên đứng thành từng hàng ngay ngắn. Tất cả các giáo viên bộ môn, giáo
viên phụ đạo và giáo viên chủ nhiệm đều ngồi ở hàng đầu tiên.
“Rồi, tốt, giữ nguyên tư thế này nhá!” Nhiếp ảnh gia do
trường học mời đến cúi người nhìn máy ảnh đặt trên giá, nói với các sinh viên
sắp tốt nghiệp này.
“Tách tách!” Đèn flash loé sáng. Một bức ảnh tập thể chụp
các sinh viên khoa kỹ thuật và công nghệ máy tính năm nay mặc đồng phục cử nhân
màu đen đứng ngay ngắn đã được hoàn thành.
“Chúng ta chụp thêm một bức nữa nhé. Sau khi tôi hô 'một
hai ba, cà tím' xong, các sinh viên sẽ ném mũ cử nhân của mình lên. Chúng ta sẽ
chụp một bức ảnh ném mũ cử nhân lên trời." Nhiếp ảnh gia đề xuất với các
sinh viên
“Đư ......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).