Sinh nhật của Cố Thời Khuynh trôi qua không lâu, cuối
cùng điểm thi của hai người cũng đã chấm xong. Thành tích của hai người đạt
được khá tốt.
Đúng như Cố Thời Hạc dự đoán, anh không trượt bất kỳ môn
nào. Ngoài ra còn có một số môn học đạt hạng xuất sắc, tất cả các tín chỉ cần
hoàn thành đều đã hoàn thành, không có tín chỉ nào còn nợ.
Thành tích của Cố Thời Khuynh lại càng xuất sắc hơn. Toán
học một trăm điểm, ngữ văn chín tư điểm, tiếng Anh chín lăm điểm.
Kết quả này là rất cao nếu so với các bạn học lớp bốn
cùng với cậu.
Cha mẹ và bản thân hai cậu học sinh cũng cảm thấy hài
lòng với thành tích lần này.
Hôm Cố Thời Khuynh nhận được thành tích, cậu lén đi tìm
Cố Tri Trạch: “Cha ơi, điểm của con có rồi, cha có đồng ý cho con nhảy lớp
không ạ?”
Cố Tri Trạch nhìn ánh mắt kiên định của cậu nhóc, thở dài
một hơi: “Haizz, điểm của Thời Khuynh đúng là rất tốt. Vậy tùy con. Thế nhưng
nếu Thời Khuynh xin trường học nhảy lớp thành công, Thời Khuynh có thể không
kịp làm quen với môi trường học tập trong năm học mới, nếu con nghĩ kĩ…”
“Con nghĩ kĩ rồi, con vẫn muốn nhảy lớp.”
“Vậy được rồi, khai giảng cha sẽ đưa con tới trường để
xin hiệu trưởng.”
“Con cảm ơn cha.”
Lúc này, Cố Thời Hạc vẫn chưa biết chuyện Cố Thời Khuynh
muốn nhảy lớp.”
“A Khuynh, lần này em thi thực sự rất tốt, thành tích khá
hơn nhiều so với anh năm đó.”
Cố Thời Khuynh chỉ biết ngượng ngùng cúi đầu.
…
Chẳng mấy chốc đã đến đêm giao thừa, gia đình họ Cố lái
xe về nhà ông bà ở quê để ăn Tết. Ông bà vốn là người Nam Thành địa phương,
nhưng khi về già, họ lại ngại chốn đô thị quá ồn ào nên đã mua một mảnh đất ở
nông thôn để dưỡng già.
Ngày về quê là buổi chiều, bà nội Cố đang ngồi trên ghế
bập bênh nhàn nhã tắm nắng. Bỗng bà cụ nghe thấy tiếng xe ô tô nên giương mắt
nhìn lên thì thấy cả nhà Cố Tri Trạch đang lái xe vào trong sân.
Xe dừng lại, tắt máy, Cố Tri Trạch là người mở cửa xe ra
đầu tiên.
“Trạch Nhi? Ôi, đã về rồi à? Ông nó ơi, mau ra đây mà
xem, Trạch Nhi đã về rồi!” Bà cụ thấy con trai mình dìu già dắt trẻ về quê ăn
Tết thì rất phấn khích đến đón con mình.
“Ôi, đây, tôi tới đây… A, Trạch Nhi? Còn có cả con dâu
nữa! Tiểu Hạc Nhi! Ô, đây là?” Ông nội cũng đi từ trong phòng ra, vui vẻ chào con trai con dâu của mình, đồng
thời ông cụ cũng có chút tò mò sao năm nay lại mình lại có thêm một thằng cháu
trai nữa.
“À, cha, mẹ, con giới thiệu với hai người. Đây là đứa con
trai con mới nhận nuôi năm nay, là cháu trai mới của hai người. Thằng bé tên là
Thời Khuynh. Thời Khuynh, mau tới nhìn qua ông bà nội đi con!”
“Cháu chào ông, cháu chào bà.” Cố Thời Khuynh lễ phép
chào hỏi ông bà nội.
“Ôi, tôi lại có thêm một thằng cháu nữa… Chào Tiểu Khuynh
Nhi của bà.” Bà nội không nhịn được nhéo khuôn mặt nhỏ của Cố Thời Khuynh.(Ngọc
Anh x T Y T)
“Ừm, chào cháu nhé.” Ông nội cũng ......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).