Cúp điện thoại xong, Cố Thời Hạc đi
đánh răng rửa mặt chuẩn bị đi ngủ. Trong ký túc xá có điều hoà, nhưng mọi người
chỉ bật lên một lát rồi tắt để tiết kiệm điện, sau đó bật quạt để thay thế. Có
quạt rồi nhưng Cố Thời Hạc vẫn ảm thấy hơi nóng, anh lấy chiếc quạt nhỏ mà cục
cưng A Khuynh của anh đã tặng cho anh.
Không ngờ rằng, chiếc quạt nhỏ mà A
Khuynh đưa cho anh lại có ích vào lúc này. Cắm dây điện vào chiếc quạt nhỏ, bật
công tắc, kẹp vào đầu giường, gió sẽ thổi mát rười rượi.
Cố Thời Hạc nằm xuống, chiếc quạt nhỏ
đầu giường đang quạt mát cho anh. Nhưng có lẽ do ván giường trong ký túc xá quá
cứng, Cố Thời Hạc lại không quen ngủ chỗ lạ nên anh lại trằn trọc không ngủ
được.
Vì vậy, anh lấy điện thoại ra nghe nhạc
hơn hai mươi phút rồi dần ngủ thiếp đi, chìm vào giấc ngủ ngon.
Ngày hôm sau, Cố Thời Hạc, một người
vẫn rất quy củ ngủ sớm dậy sớm đã tỉnh dậy từ lâu. Khi anh lẳng lặng đi đánh
răng rửa mặt, một lúc sau bên cạnh bồn rửa mặt đã có thêm một người nữa, đó là
Triệu Tu Viễn nằm giường trên.
“Thời Hạc, chào buổi sáng.”
“Chào buổi sáng.”
Hai người tắm rửa sạch sẽ xong, không
ai nói với nhau câu nào lại chạm mặt nhau ở cửa ký túc xá. Bọn họ nhìn nhau mỉm
cười.
“Bạn học Tu Viễn ra ngoài ăn sáng à?”
Cố Thời Hạc cười nói.
“Ừ, có muốn đi cùng tôi không?”
“Có.” Cố Thời Hạc vui vẻ đồng ý.
Khi anh đi xuống cầu thang, anh bắt gặp
một nam sinh đang đợi ở tầng dưới ký túc xá. Triệu Tu Viễn vẫy tay với nam sinh
kia, nam sinh kia lập tức lon ton chạy về phía cậu ta.
Thì ra đó là bạn cùng quê của Triệu Tu
Viễn. Hai người cùng đi xe tới trường, bây giờ lại hẹn nhau cùng đi ăn sáng.
Lần này, ba người họ đã đến Tư Kiệm
Hiên xa hơn một chút để ăn sáng.
Bữa sáng của Tư Kiệm Hiên rất phong
phú. Có đủ các loại bánh bao, màn thầu, còn có cả sữa đậu nành, bánh quẩy, xôi
gà lá sen, xíu mại, trứng luộc trà, cháo bát bảo, cháo thịt, cháo trắng, mì vịt
quay, mì ức bò, bún ốc…
Triệu Tu Viễn và đồng hương của cậu ta
đều chọn một bát cháo thịt và một cốc sữa đậu nành. Cố Thời Hạc thích ăn ngọt
nên anh gọi một bát cháo bát bảo ngọt ngào và một cốc sữa đậu nành.
Ba người yên lặng không nói gì, cặm cụi
ăn xong bữa sáng. Sau đó, đồng hương của Triệu Tu Viễn đề nghị ọi người cùng
đến vườn trường đi dạo một chút.
“Tôi đang có ý này, ngày hôm qua tới
vội quá, vẫn chưa kịp ngắm nghía kỹ cái trường này một lần.”
Triệu Tu Viễn đồng ý: “Được đó, tôi
cũng vậy.”
“Vậy đi thôi.”
Thế là ba người họ bắt đầu đi dạo quanh
trường. Các toà nhà giảng dạy của trường, sân thể dục và vườn trường học… Cuối
cùng, bọn họ rẽ vào thư viện. Thư viện trường rất to, rất cao, bọn họ đi thang
máy lên tầng hai, đập vào mắt là một tấm biển dán trên cửa ở lối ra vào thư
viện.
Thời gian mở cửa thư viện:
Thứ Hai đến thứ Sáu:
8:40 ......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).