Khi Kỷ Cảnh tỉnh lại, anh đã ở trong
lều của trại cứu hộ khẩn cấp, bên cạnh có một bé gái bốn, năm tuổi đang ngủ,
bên ngoài lều rất ồn ào, là lực lượng cứu hộ Liên Bang đang phân phát nhu yếu
phẩm cho người dân ở quận 11.
Kỷ Cảnh đắp quần áo lên cho cô bé,
đứng dậy đi ra khỏi lều, nhìn thấy anh em Kiều Thị từ xa, gấp gáp đi về phía
trước.
Đại Kiều đang trị thương cho một người
đàn ông bị gãy tay, khi nhìn thấy anh thì cười tươi:
"Kiếp trước anh thắp hương gì
vậy, đầu bị đập thành một lỗ cũng không sao, thật đúng là mạnh lớn."
"...Thủ trưởng đâu?"
"Đi hỗ trợ cứu viện khu vực
khác rồi."
Là Tiểu Kiều, đang dùng giọng điệu
lạnh lùng khác thường. Những người được đưa đến đa phần là bị thương nặng, để
cứu một người sống sót cần rất nhiều thần lực, linh lực của cậu đã trên bờ vực
cạn kiệt rồi, mà sự mệt mỏi cùng cực vô tình khiến cậu ghét bỏ thế giới này,
bây giờ vẫn còn có thể ngồi ở đây, là dựa hoàn toàn vào sự quyết tâm của cậu.
Tình trạng của Tiểu Kiều là tình
trạng chung của các đội cứu hộ, vậy nên đội hộ vệ của nguyên thủ đã rút khỏi
tiền tuyến, chịu trách nhiệm đi tuần tra, và giám sát nhằm ngăn chặn sự xung
đột giữa các động vật biến dị và con người.
Kỷ Cảnh quay người lại, nhìn vào nhà
máy than đá cách đó không xa, nhà máy than đá vốn là đống đổ nát giờ đã được
chuyển xuống mặt đất, một số người sở hữu siêu năng lực đang cố gắng xây dựng
lại nhà máy, bởi một khi nhà máy than đá ngừng hoạt động, người dân ở vùng cực
lạnh sẽ khó có thể sống sót qua mùa đông năm nay.
Nhưng có rất người có siêu năng lực,
mà chiếm phần nhiều trong đó là linh lực rất yếu, chỉ dựa vào những người có
siêu năng lực siêu nhiên thì đã quá muộn để cứu hàng v� ........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.