《Xuyên thành vợ sau của thiếu gia hào môn.- Calantha》
Tống Dĩ San không
biết tới lời chế giễu trên mạng, cô ta chỉ cảm thấy nghi hoặc, thậm chí Nhạc
Nhã Ninh còn tự mình đưa cô ta đến công ty TDO làm đại sứ, không nên lạnh nhạt
với cô ta như vậy chứ?
"Cô
Nhạc?" Cô ta nhịn không được cẩn thận gọi một tiếng.
Nhạc Nhã Ninh
quay đầu lại nhìn cô ta, sau đó trở lại nói với Thẩm Ấu Dao: "Sau này có
kết bạn với ai thì cẩn thận chút, với cái thể loại người đâm sau lưng người
khác như này thì đừng quan tâm nữa."
Sắc mặt Tống Dĩ
San trắng nhợt: "Cô Nhạc cô nói gì vậy?"
Thẩm Kỳ Phàm cũng
nghi ngờ liếc nhìn Tống Dĩ San, lại nhìn về phía Nhạc Nhã Ninh: "Mẹ?"
Nhạc Nhã Ninh
nhìn Thẩm Kỳ Phàm nói: "Không phải con từng gặp cô ta ở Mỹ sao, còn hỏi
tại sao cô ta tìm mẹ?"
"Công ty TDO
chọn Ấu Dao làm đại sứ, nhưng Ấu Dao cảm thấy lý lịch của bản thân vẫn chưa đủ,
nên đã từ chối. Cô ta lại sống chết đòi bằng được, Ấu Dao thấy cô ta nóng lòng,
thấy cũng không nên chặn đường người ta, tính cho cô ta, để cô ta tự đi thử
sức, vốn dĩ cho rằng cô ta tự thấy mình không đủ tư cách va chạm cũng đã chịu
yên tĩnh, không ngờ cô ta lại lấy cớ là bạn thân của thiên kim nhà họ Thẩm, bám
dai như đỉa giành lấy chức đại sứ."
Nhạc Nhã Ninh
đứng trước ống kính giải thích: "Việc tôi và lão Thẩm tìm được con gái chỉ
có giới thượng lưu nước Mỹ biết, sao cô ta lại biết được chứ? Bởi vì công ty
TDO nghe nói chúng tôi tìm được con gái ruột, cho rằng Thẩm Ấu Dao là giả, cho
nên cô ta dựa vào danh xưng ‘Bạn thân của thiên kim nhà họ Thẩm’ mà trở thành
đại sứ, điều này sẽ không được tính."
"Đương nhiên
cô ta không cam lòng, vì thế nghĩ cách tìm tôi." Khóe miệng Nhạc Nhã Ninh
nở nụ cười trào phúng*: "Làm bộ không biết chuyện tôi đã tìm được con gái,
tố giác với tôi, nói Ấu Dao dụng ý giả mạo, bảo tôi không nên chậm trễ tìm ra
đứa con gái thật sự…"
*Dùng lời hay câu văn mỉa mai, chua chát để chế giễu
những thói rởm. Tống Dĩ San càng
nghe càng khó chịu, đáy lòng có dự cảm không rõ ràng: "Cô Nhạc, cô đang
nói gì vậy…"
"Sao nào?
Tôi nói gì sai sao?" Nhạc Nhã Ninh nói: "Ồ, tôi còn biết hôm nay cô
sắp đặt chuyện này, chính vì không muốn thấy Ấu Dao sống tốt, muốn khiến con bé
thân bại danh liệt phải không?"
Sắc mặt Tống Dĩ
San trắng bệch: "Cô đang nói gì, tôi không hiểu."
Nhạc Nhã Ninh
nói: "Không phải cô nói cho tôi biết Thẩm Ấu Dao tám tuổi mới bị cha mẹ bỏ
rơi, con bé biết cha mẹ của mình là ai sao? Những điều này làm sao cô biết
được?"
Tống Dĩ San lắc
đầu định nói đã bị Nhạc Nhã Ninh ngắt lời: "Cô suy nghĩ đi rồi nói, lúc
trước chuyện cô nói với tôi, tôi đều ghi lại."
Tống Dĩ San ngậm
miệng, cô ta sợ Nhạc Nhã Ninh đưa ghi âm ra, như thế cô ta sẽ tiêu đời, tuy
hiện tại cũng không chạy được đâu.
【 Chết tiệt, đầu
tiên không quan tâm Thẩm Ấu Dao có dụng ý giả mạo, cô gái này thật sự quá đáng
sợ rồi? 】
【 Tại sao cô ta
không thể nhìn Thẩm Ấu Dao sống tốt? Người ta chọc ghẹo gì đến cô ta? 】
【 Hướng
dẫn vào phòng livestream "Thiên Kim Thật Giả", không cần cảm ơn! 】
Trong livestream
vốn dĩ đang duy trì câu chuyện "Thiên Kim Thật Giả" của đôi vợ chồng
nhặt ve chai thì xuất hiện tình huống mới, xuất hiện cặp vợ chồng mang theo khí
chất giàu có, người đàn bà dùng bàn tay đeo ba chiếc nhẫn kim cương nắm lấy tay
cô gái nhặt ve chai kia, cũng không ngại bẩn, lớn tiếng nói: "Mấy người
nhận bao nhiêu từ con nha đầu Hạ San San kia? Nhổ ra ngay cho bà!"
Người đàn ông mặc
chiếc áo sơ mi hoa văn như thổ phỉ giả nho sinh, chẳng ra cái gì cả, động tác
nhanh nhẹn lúc nãy cứ như là ảo giác, lúc này bèn chắp tay ra sau, như đang quở
trách: "Nha đầu chết tiệt kia, kiếm ra tiền không lo phụng dưỡng cha mẹ,
toàn đi làm mấy chuyện thất đức!"
Tên phóng viên
trực tiếp bị làm cho mơ hồ: "Là ai, hai người là ai? Xảy ra chuyện
gì?"
"Bọn ta là
ai?" Người đàn bà kia chống nạnh theo thói quen, kết quả nhận ra xuýt nữa
làm rớt chiếc áo choàng tơ tằm, vội vàng ôm lấy, nhưng cũng không trì hoãn
những lời tanh tách trên miệng: "Bọn ta là cha mẹ của Tống Dĩ San! Từ nhỏ
đã cho nó đi học, vất vả lắm mới nuôi lên đại học, lại không lo đi học, nằng
nặc đi đua đòi bạn bè đi làm diễn viên, hứ, bây giờ lộ ra chuyện giả mạo, bắt
đầu ruồng bỏ hai lão gia tử tôi đây sao? Nếu không phải lúc trước chúng tôi
nhận nuôi cô ta, cô ta có thể không thiếu ăn mặc mà được đi học sao?"
Người đàn ông
nhíu mày nói: "Tôi đã nói giới giải trí không có gì tốt lành, giả mạo con
gái của một gia đình tốt trong làng giải trí, bà xem con gái ngoan cũng biến
thành xấu, thế mà lại tiêu tiền mướn người làm chuyện xấu."
Dựa vào lời người
đàn ông kia, bà ta vội lại kéo bà già nhặt mót kia hung hăng nói: "Đưa
tiền cho ta còn về, số tiền này là tiền dưỡng lão của bọn ta. . ."
【 Tống Dĩ San là
được nhận nuôi, cho nên cô ta và Thẩm Ấu Dao có chung nguồn gốc, cùng một viện phúc lợi sao? 】
【 Tôi biết cô ........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.