《Xuyên thành vợ sau của thiếu gia hào môn.- Calantha》
Ngay tại lúc Thẩm
Ấu Dao đang hoài nghi, thì bỗng nhiên Tống Dĩ Sam nói: "Đúng rồi, Ấu Dao,
tôi có chút chuyện muốn tìm cô."
Thẩm Ấu Dao dừng
lại đợi cô ta, lại nhìn cô ta dùng ánh mắt ra hiệu cho Tiểu Mầm đi.
Hai người đi đến
một nơi trống trải, bảo đảm bốn phía không ai nghe được các cô nói chuyện mới
dừng lại.
Tống Dĩ Sam nhìn
kỹ vẻ mặt của Thẩm Ấu Dao, cười nói: "Ăn dấm à?"
Thẩm Ấu Dao nghi
ngờ nhìn cô ta: "Cô tìm tôi có chuyện gì vậy? Muốn làm cái gì?"
Tống Dĩ Sam thở
dài: "Cũng không muốn làm cái gì, chỉ là muốn ôn chút chuyện với bạn cũ
thôi, nhưng cô vẫn luôn tránh tôi, cho nên tôi chỉ có thể dùng phương pháp
này."
Thẩm Ấu Dao đúng
là đang tránh ở một mình với Tống Dĩ Sam, cô biết mình không giỏi mưu mô, cho
nên đối mặt Tống Dĩ Sam cho cô cảm giác không tốt lắm liền dùng sách lược phòng
thủ, cố gắng không ở chung với cô ta, để tránh gây nên phiền toái gì.
Chỉ là... Thẩm Ấu
Dao càng thêm nghi hoặc: "Chúng ta quen biết à?"
Tống Dĩ Sam sững
sờ, nhìn kỹ nét mặt của cô, bỗng nhiên giễu cợt nói: "Cô đây là bay lên
cành cao, nên đã quên bạn cũ rồi à?" Nói đến đây lại nói tiếp: "Ồ,
cũng đúng thôi, dù sao bây giờ cô đã là người có thân phận, chuyện đã qua che
dấu còn không kịp ấy chứ."
"Bạn
cũ?" Thẩm Ấu Dao không hiểu ra sao: "Rốt cuộc cô là ai?"
"Còn nhớ Hạ
San San không?" Tống Dĩ Sam nói.
Đương nhiên là
Thẩm Ấu Dao không nhớ, nhưng mà cô biểu hiện như vậy lại chọc giận Tống Dĩ Sam:
"Muốn vứt bỏ quá khứ sao? Cô làm vậy không phải quá vong ân phụ nghĩa rồi
sao? Cô nghĩ xem vì sao Bàng Tuyết Oánh lại nhìn trúng cô?"
Thẩm Ấu Dao kinh
ngạc nhìn cô ta: "Là do cô?"
Tống Dĩ Sam nói:
"Đúng vậy, nếu như không phải có tôi, làm sao Bàng Tuyết Oánh lại chọn
trúng cô, sao cô có thể có cơ hội tiếp xúc với Đỗ Trạch Thần, trở thành Đỗ phu
nhân hiện tại chứ?"
Thẩm Ấu Dao nhíu
mày, dưới tình huống đó dẫn dụ Bàng Tuyết Oánh chú ý đến nguyên thân, chắc chắn
Tống Dĩ Sam không phải là có ý tốt gì, nếu như không phải cô thay thế nguyên
thân, thì kết cục của nguyên thân trong sách cũng không tốt đẹp gì.
Không nghĩ tới
lúc đó Tống Dĩ Sam đã bắt đầu nhìn chằm chằm cô, cho nên thời gian dài như vậy
mà cô vẫn không cách nào tiếp nhận Tống Dĩ Sam quả nhiên là có nguyên nhân, bởi
vì đối phương vẫn luôn có ý đồ xấu với cô.
"Rốt cuộc là
tôi đã chọc vào cô chỗ nào vậy?" Thẩm Ấu Dao thật sự nghĩ không ra, rốt
cuộc cô đã làm gì mà khiến cô ta cứ phải thấy cô sống không tốt mới chịu được.
"Cô chọc tôi
chỗ nào à?" Tống Dĩ Sam cười nói: "Cô quên rồi sao? Chúng ta là chị
em tốt đó."
"Chẳng qua
trước kia quả thật là tôi đã xem thường cô rồi, vậy mà có thể làm được đến
mức này, khiến Đỗ thiếu gia chung thủy một lòng đối với cô thì thôi đi, lại còn
tìm cho mình một thân phận khó lường như vậy." Tống Dĩ Sam cười nói:
"Nhưng mà khi còn bé hai ta ở chung với nhau nhiều năm, cái thân phận
thiên kim nhà họ Thẩm kia, người khác không biết, nhưng tôi biết rõ ràng."
Thẩm Ấu Dao nhíu
mày: "Rốt cuộc cô muốn gì?"
Tống Dĩ Sam không
trả lời, lại nhìn điện thoại một cái nói: "Thời gian chúng ta ra ngoài
cũng không ngắn, tôi phải trở về rồi. Lần sau chúng ta phải ôn lại chuyện cũ
thật kỹ, khi đó cô cũng đừng trốn tránh tôi."
Thẩm Ấu Dao suy
nghĩ miên man về đến phòng, cô tưởng rằng cỗ thân thể này là cô nhi, lâu như
vậy cũng không gặp người nào trong quá khứ, cũng không có chuyện gì trong quá
khứ phải lo lắng, hiện tại xem ra phải điều tra kĩ càng thêm một chút.
Tống Dĩ Sam ........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.