《Xuyên thành vợ sau của thiếu gia hào môn.- Calantha》
Bởi vì liên quan đến vấn đề bảo mật thông tin nên ống kính liền được
kéo ra xa để không ai nghe được bọn họ nói cái gì, nhưng có thể nhìn bộ dáng
thong dong của Thành Nhụy liền đoán được, điều này làm cho mọi người như thấy
được một tia hy vọng. Tất cả đều cảm giác đại tiểu thư của nhà họ Thành chắc
chắn có thể giúp được Đỗ thiếu gia. [ Xem ra ngày mai phải có biến rồi. ]
[Thẩm Ấu Dao tuy rằng có thể ở cùng Đỗ thiếu gia nhưng loại thời điểm
này thật sự là một chút việc cũng không giúp được a, cô ta có thể làm gì? Tôi
đoán cũng chỉ có thể trở về nấu cơm.]
[Ha ha, lầu trên à, phải để cho Đỗ thiếu gia tạm thời tâm tình tốt một
chút chứ, nhỉ?] [ Cảm giác đại tiểu thư nhà họ Thành đứng cùng với Đỗ thiếu gia
vẫn hơn ấy, càng lúc càng thấy xứng a, nếu như Đỗ thiếu gia cùng cô ấy ở chung
một chỗ, tôi có thể cảm giác được mọi chuyện sẽ thuận lợi rất nhiều. ]
Lần này lại không có bao nhiêu người phản bác thậm chí còn có người tán
thành luôn, vì sao á? Bởi vì thật sự là chuyện quá rõ ràng rồi.
Khi Đỗ Trạch Thần về đến nhà thì đã rất muộn, anh buộc phải nghe Thành
Nhụy nói một đống "kinh nghiệm", cô ta đứng nói chuyện lâu thế mà
không đau thắt lưng, anh bây giờ thậm chí còn phải nghĩ đến việc ngày mai các
cổ đông và quản lý cấp cao sẽ giở trò thì mình nên làm gì, mặc dù trong lòng có
nắm chắc cũng khó tránh khỏi cảm thấy mệt mỏi. "Anh về rồi?" Thẩm Ấu
Dao đang ngồi ở sô pha chờ anh.
Đỗ Trạch Thần đi tới ôm lấy vợ mình và tựa vào lòng cô nhắm mắt nghỉ
ngơi. "Em nấu canh xương anh thích nhất rồi đấy, vào thử đi." Thẩm Ấu
Dao nói. Đỗ Trạch Thần lại dựa vào một lúc, hai người cùng đi ăn cơm.
"Anh có thể sẽ cần đến sự giúp đỡ của em." Đỗ Trạch Thần đặt
bát đũa xuống nói với Thẩm Ấu Dao.
"Đương nhiên có thể." Thẩm Ấu Dao không chút do dự đáp ứng,
hỏi xong mới hỏi: "Muốn em làm cái gì?"
"Chuyện này cũng không phải là do nguyên nhân thất bại của phương
án." Đỗ Trạch Thần nói: "Là bọn họ hoàn toàn không tin tưởng anh nên
căn bản không cho anh cơ hội nhúng tay vào, nếu bây giờ anh muốn chứng minh bản
thân thì chuyện này anh nhất định phải làm."
"Sau đó thì sao?" Thẩm Ấu Dao nói.
"Anh có thể sẽ gặp phải tình trạng tồi tệ nhất, khi đến lúc đó,
mọi chuyện sẽ cần em giúp anh, hai chúng ta cùng nhau hoàn thành, nhưng áp lực
đi đôi với nó sẽ vô cùng lớn." Đỗ Trạch Thần dừng một chút mới nói:
"Nếu thất bại, Đường thị sẽ có tổn thất rất lớn, mà anh có thể sẽ trở
thành tội nhân của Đường thị."
Thẩm Ấu Dao đứng dậy đi đến bên cạnh ôm lấy anh rồi nói: "Vất vả
rồi, không sao, phương án của Bành Khả quả thật rất tốt, nếu như các cổ đông và
quản lý cấp cao kháng cự dẫn đến tổn thất, đó cũng không phải trách nhiệm của
một mình anh. Huống chi, em tin tưởng anh có thể lật ngược thế cờ một cách đẹp
mắt, các cổ đông chắc chắn sẽ tiếp nhận anh thôi."
"Đừng sợ, anh chính là người thừa kế do chính ông ngoại chỉ định,
con đường gian nan nhất đã đi tới, qua con đường này thì còn có chuyện gì khó
khăn hơn sao? Em sẽ luôn ở bên anh mà, cùng lắm thì chúng ta làm lại từ đầu.”
Cô tiếp tục an ủi.
Đỗ Trạch Thần không biết nghĩ tới điều gì, anh bỗng nhiên nở nụ cười:
"Em nói rất đúng."
Một ngày đầy mệt mỏi và sầu lo của anh dường như đã bị quét sạch, tất
cả những gì còn lại là vẻ mặt kiên định không chịu khuất phục.
[ Làm sao bây giờ, tôi lại bắt đầu dao động, Đỗ thiếu gia nói cũng không
sai, đây căn bản không phải vấn đề hay nguyên nhân thất bại của phương án, cũng
có thể gọi là cơ hội để anh ta học tập. ]
[Xem ra anh ta cũng không có ý định nghe Thành Nhụy, chẳng lẽ Thành
Nhụy nói không đúng?]
[ Có lẽ vậy, dù sao tình trạng mỗi công ty đều không giống nhau, nghe
nói Thành Nhụy còn có ông nội làm chỗ dựa, Đỗ thiếu gia lại khác, anh ta hoàn
toàn nhảy dù, ai cũng không nghĩ tới Đường lão gia tử sẽ đem tất cả cổ phần
truyền cho anh ta chứ. ]
[ Thẩm Ấu Dao ủng hộ vô điều kiện, thật sự có thể cho người ta dũng khí
đi. ] [ Đây mới là chỗ đáng quý của vợ chồng, không phải tôi có thể cho được
anh cái gì mà là bất luận gặp phải cái gì, tôi đều sẽ vĩnh viễn ở bên cạnh anh.
]
Thành Nhụy nhìn Đỗ Trạch Thần và Thẩm Ấu Dao tương tác với nhau như vậy
thì trong lòng có chút sốt ruột, tuy rằng cô ta để cho bên kia nhìn chằm chằm
vào lý do Thẩm Ấu Dao không giúp được gì cho Đỗ Trạch Thần nhưng những con
người bình thường này căn bản mặc kệ cái gì gọi là lợi ích, cái gì gọi là nâng
đỡ, ngược lại lại để ý cái gì mà lưỡng tình tương duyệt.
Tất cả mọi người chỉ dừng lại ở tình yêu mờ mịt không có đường ra… Mà
cái tên Đỗ Trạch Thần kia vậy mà thật sự kiên trì đến cùng, đúng là chưa đến
Hoàng Hà chưa từ bỏ ý định (giống câu chưa thấy Hoàng Hà/quan tài chưa đổ lệ)
mà, thế nhưng vẫn không có ý định áp dụng đề nghị của cô ta!
Vậy làm thế nào để thể hiện năng lực của mình đây?
Thành Nhụy tìm đọc tin nhắn phản hồi trên mạng hai ngày nay cũng phát
hiện cô ta có thể vẫn có chút sốt ruột, ngày hôm qua Đỗ Trạch Thần không chút
lưu tình phản bác cô ta cùng với biểu hiện ra ngoài rằng bản thân anh coi trọng
Thẩm Ấu Dao nhiều như thế nào, ngược lại lại làm cho người ta cảm thấy cô ta
nhúng tay có vẻ đang có dụng tâm khác.
Cô ta hít sâu một hơi tự nói với mình nhất định phải bình tĩnh, làm gì
cũng phải bình tĩnh, như thế nào cũng phải bình tĩnh, không đi đâu mà vội mà
vàng, mà vấp đá mà quàng phải phân, phải nhìn những gì xảy ra trước mắt, hiện
thực mới rõ ràng hơn bao giờ hết, những cái gọi là tín niệm kia chẳng qua đều
là chút chuyện cười, anh ta sẽ có lúc cần yêu cầu của cô ta, cần dựa vào cô ta.
Nghĩ tới đây, cô ta bấm số điện thoại của một cổ đông Đường thị:
"Thật đáng tiếc, ngày hôm qua cổ phiếu Đường thị đều tăng, không nghĩ tới
hôm nay thế nhưng trực tiếp rớt giá."
Cổ đông cười lạnh nói: "Còn không phải bởi vì tổng giám đốc Đỗ của
chúng ta quá mức hồ nháo, không chịu suy nghĩ sao?"
Thành Nhụy nói: "Nhiệt huyết của anh ấy dù sao cũng rất cao, hơn
nữa người trẻ tuổi chúng tôi luôn muốn chứng minh bản thân mà."
Cổ đông kia liền nói: "Nếu cậu ta có thể có một nửa lý trí vững
vàng của Thành đại tiểu thư thì tốt rồi, xí nghiệp lớn như vậy làm sao có thể
dựa vào một bầu nhiệt huyết của tuổi trẻ là có thể thành công?"
Thành Nhụy nói: "Vậy cũng không thể để cho cổ phiếu Đường thị cứ
rớt xuống như vậy chứ, tổn hại chính là lợi ích của tất cả mọi người, ngài xem
bên ngài có đề nghị gì không? Tôi đi khuyên nhủ Đỗ thiếu gia xem sao."
Cổ đông hừ lạnh một tiếng nói: "Tạm thời thì không cần, thái độ
của cậu ta chúng tôi đều thấy được, cậu ta căn bản không có ý định nhượng bộ
cũng không chịu suy nghĩ, tôi đoán chỉ có chờ khi nào thật sự gặp phải trắc trở
thì lúc ấy mới có thể trưởng thành được."
Thành Nhụy lo lắng nói: "Hôm nay không phải đã vấp phải trắc trở
sao?" "Cái này mà gọi là vấp phải trắc trở gì?" Các cổ đông bật
cười: "Đại tiểu thư cứ chờ xem!"
Cúp điện thoại, Thành Nhụy suy nghĩ một chút liền gọi cho bạn thân của
mình là Cảnh Thế Lan, cô ta là vợ của Hách Nguyên Thụy, thiên kim của tập đoàn
truyền thông Thanh Vũ. "Thế nào? Chuẩn bị xong chưa?" Cảnh Thế Lan
cười nói: "Tớ còn tưởng rằng mình ít nhất cũng phải chờ một thời gian nữa
cơ, nhanh như vậy đã bắt đầu?" "Đúng vậy." Thành Nhụy nói:
"Lập tức có thể bắt đầu, tớ cũng không nghĩ tới tình cảnh của Đỗ Trạch
Thần ở Đường thị lại gian nan như vậy."
"Gian nan như vậy cậu còn muốn nhào lên hả?" Cảnh Thế Lan
nói: "Hôm nay phát sóng trực tiếp tớ cũng đã xem, cư dân mạng xem không
hiểu nhưng những người như chúng ta còn có thể không hiểu sao? Mà đám người kia
chính là thừa dịp Đỗ Trạch Thần tuổi còn trẻ không hiểu chuyện mà muốn hạ anh
ta xuống đi, bọn họ hẳn là muốn nhân cơ hội này lấy được bao nhiêu thì lấy, khả
năng Đỗ Trạch Thần bị mất quyền lực quá lớn, cậu cho dù gả cho anh ta cũng chỉ
là cái thùng rỗng, đến lúc đó còn không bằng Nguyên Thụy nhà tớ đâu."
Thành Nhụy nói: "Không đến mức đó đâu, Đường thị lớn như vậy, chưa
kể Đỗ Trạch Thần lại có lòng nhúng tay, nhiều lắm sẽ xuất hiện có chút tổn thất
thôi, muốn hoàn toàn làm mất quyền lực của anh ta không phải chuyện dễ dàng như
vậy đâu, chỉ cần anh ta chịu nghe tớ thì làm gì có chuyện bạn thân rơi vào thế
bị động như vậy."
Cảnh Thế Lan cười nói: "Cũng đúng, dù sao cậu cũng có nhiều biện
pháp như vậy, đằng sau lại có thêm nhà họ Thành hỗ trợ, Đỗ thiếu gia đoạt lại
quyền hành hẳn là cũng không phải việc khó gì, dù sao cũng sẽ không bị khống
chế cổ phần tuyệt đối như vậy đâu."
Nói đến cái này, cô ta không khỏi nói lời hâm mộ: "Cùng lắm thì
đổi các quản lý cấp cao một lần, biến thành người một nhà."
Đáy mắt Thành Nhụy hiện ra ý cười, đây chính là tính toán ngày sau của
cô ta, nhưng trước mắt mà phổ biến chuyện này cũng không dễ dàng gì, ở bất kỳ
công ty nào thì thay đổi quản lý cấp cao đều là chuyện lớn, công ty khác còn
khó huống chi là tập đoàn lớn như Đường thị, nơi này liên quan đến hơn trăm vị
quản lý cấp cao, không nói cái khác, nếu có mười quản lý cấp lớn đồng thời nghỉ
việc thì kiểu gì cũng sẽ mang đến đả kích trí mạng cho Đường thị.
Nhưng mà đó đều là chuyện của sau này, việc cấp bách, là đem Thẩm Ấu
Dao chiếm vị trí này đá rớt. Cảnh Thế Lan cười nói: "Vậy chúc chúng ta đôi
bên cùng có lợi!" "Không, nói sai rồi, ba thắng lợi! Cậu thắng, tớ
thắng, Đỗ thiếu gia cũng là kiếm lời đấy!"
Thành Nhụy cười rộ lên, đáy mắt thể hiện rằng bản thân cô ta nhất định
phải có được Đỗ Trạch Thần.
Ánh mắt của cô ta dừng lại trên màn hình trực tiếp, hình ảnh Đỗ Trạch
Thần và Thẩm Ấu Dao ấm áp tương tác, suy nghĩ một chút lại gọi một cú điện
thoại: "Các người làm việc quá cứng nhắc, điều này không giúp ích được gì
mà ngược lại còn khiến cho mọi người phản cảm, mau đổi đi."
Đội ngũ tiếp thị bên kia rất muốn trợn trắng mắt mà bất lực, vị Thành
tiểu thư này luôn luôn khoe khoang rằng mình là nữ cường, là một người phụ nữ
có năng lực nhưng trên thực tế cũng chỉ am hiểu đùa bỡn bình thường cùng chút
thủ đoạn nhỏ con mà thôi, anh ta làm tiếp thị nhiều năm như vậy sao lại không
biết có cứng nhắc hay không chứ?
Nhưng vị kim chủ bên A này đã đích thân tự mình đưa ra yêu cầu, anh ta
là người làm phía dưới ngoại trừ làm theo thì còn có thể thế nào giờ?
Cũng may hình như cô ta rất sốt ruột nên không có ý truy cứu trách
nhiệm về phía anh ta: "Gần đây không cần nhắc đến chuyện của tôi và Đỗ
Trạch Thần nữa, đổi hướng khác đi …"
Cô ta mở ra hình ảnh Bành Khả đang nhàn nhã hưởng thụ thì trong lòng
cười lạnh, hy vọng người hợp tác với Đỗ thiếu gia này có thể ra sức một chút.
Cô ta cũng không tin, đến lúc Đỗ thiếu gia hai mặt đều có địch mà vẫn là bởi vì
Thẩm Ấu Dao, anh vẫn còn có thể đối tốt với cô như vậy hay không!
Trải qua một đêm điều chỉnh, sự mệt mỏi của Đỗ Trạch Thần vào ngày hôm
qua đã bị quét sạch, lại trở lại là một Đỗ thiếu gia mặt mày rạng rỡ. Hôm nay
Thẩm Ấu Dao dậy sớm một chút, lúc Đỗ Trạch Thần rửa mặt xong, cô đã ở phòng tập ........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.