Họ không
biết tại sao Thẩm Ấu Dao biết chuyện này, nhưng lời nói của cô rất chắc chắn đã
khiến họ vui vẻ, đặc biệt là Đỗ Trạch Thần, anh đã định gánh chịu sự sỉ nhục,
nhưng anh không ngờ rằng mình không những không cần, mà còn nhưng có năng lực
đánh trả.
Nếu không
phải Thẩm Ấu Dao kéo anh ra khỏi đám bùn, anh không thể tưởng tượng mình sẽ làm
ra chuyện tồi tệ như thế nào.
Anh nắm lấy
tay cô: "Ấu Dao, cảm ơn!"
Thẩm Ấu
Dao cười nói: "Cố lên, nhớ lời anh nói, anh rất cứng rắn, hiện tại chính
là cơ hội cho anh biểu hiện."
Bây giờ cô
có một cái mũi bầm tím, một khuôn mặt sưng tấy, trông cô thật kinh khủng, nhưng
Đỗ Trạch Thần lại cảm thấy muốn hôn cô, anh bọc một viên đá trong một chiếc
khăn, ấn vào khóe miệng cô, nghiêm túc hứa “Tôi hứa."
Thẩm Ấu
Dao cảm thấy giọng của anh có chút khác thường, nhưng cô cũng không nghĩ nhiều,
nhắc nhở anh sau đó tiếp tục nghỉ ngơi.
Nhưng Kỳ
Cao Nghị đã nhìn ra thứ gì đó, nháy mắt với anh.
Đỗ Trạch
Thần mỉm cười, ánh mắt nhìn mặt Thẩm Ấu Dao trở nên vô cùng dịu dàng, anh đương
nhiên sẽ cứng rắn, không chỉ vì bản thân, mà còn vì xứng với cô.
Nghĩ đến
đây, anh muốn cười, anh chưa từng nghĩ tới sẽ có một ngày đặt mình ở địa vị hèn
mọn, nhưng anh lại bằng lòng.
Khi họ trở
lại bệnh viện thì đã là buổi chiều, Kỳ Cao Nghị tình nguyện đi điều trị cùng Thẩm
Ấu Dao - rõ ràng anh ấy đã trở thành fanboy của cô.
Nhìn cô bị
bác sĩ đẩy ra, Đỗ Trạch Thần một lần nữa hy vọng rằng anh sẽ sớm khỏe lại, nếu
không anh thậm chí không thể ở bên cạnh cô.
Khi anh trở
lại phòng bệnh, anh gặp Chu Ngạn Lâm đang vội vã đi đến, anh ta hoảng sợ nhìn
nhóm người bọn họ, Đỗ Trạch Thần không còn chán nản bơ phờ, quần áo bệnh nhân
nhàu nhĩ, Hạ Tuấn Trì trông đỡ hơn một chút, nhưng cũng giống như vừa đánh
nhau.
"Mọi
người thấy ngứa mắt, nên đánh cậu ấy à?"
Đỗ Trạch
Thần cười: "Anh rất muốn đánh tôi à? Vậy hy vọng họ có thể biến điều ước của
anh thành hiện thực."
Chu Ngạn
Lâm thực sự ngạc nhiên trước lời mở đầu của anh: "Giác ngộ rồi?” Tuy rằng
nói vậy, nhưng vẻ mặt của anh ta tràn đầy sự phấn khích và nhẹ nhõm.
Đỗ Trạch
Thần tiến lên ôm lấy anh: “Xin lỗi anh Chu, đã để anh lo lắng.”
Chu Ngạn
Lâm cười mắng, nhưng với giọng mũi: "Đồ ngốc cứ để người khác lo lắng."
"Sao
anh lại ở đây? Có chuyện gì à?"
"Đến
tìm Thẩm Ấu Dao." Chu Ngạn Lâm nói: "Cô ấy đâu rồi? Điện thoại tắt
máy.”
Mọi ........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.