Từ Triết Phàm đi thẳng một mạch về nhà với tâm trạng
phức tạp và từ cửa sổ nhìn ra cũng có thể dễ dàng trông thấy công trường bên
trái, tòa nhà đã đặt móng cùng khung gầm cũng sắp được hoàn thành.
Sau khi xem một lúc lâu thì anh chậm rãi thu lại tầm mắt.
Tuy nói rằng Từ Triết Phàm cực kỳ tự tin và kỳ vọng vào tòa nhà thương mại này
nhưng nếu tất cả đều đổi bằng sự nỗ lực của Lý Bách Nhiên thì anh căn bản không
cần đến và cho dù có bán bất động sản cùng đất đai đi nữa, anh cũng không muốn
nợ cậu ân tình này.
Từ Triết Phàm không hề cảm thấy biết ơn người đàn ông ấy
đã âm thầm giúp đỡ mình mà ngược lại còn có chút tức giận. Anh không phải không
có tiền cũng không có đi đến đường cùng nên cho dù lúc ấy không mua được mảnh đất
đó anh vẫn có thể sống tốt nên không cần nhờ đến Lý Bách Nhiên tìm một người phụ
nữ tới giúp anh.
Thời tiết lúc trưa vẫn còn đẹp và ấm áp nhưng lại
nhanh chóng thay đổi vào buổi chiều và khoảng 5 giờ chiều ngoài trời đã bắt đầu
có tuyết rơi. Dự báo thời tiết báo tin đêm nay sẽ có một trận bão tuyết lớn kèm
theo nhiệt độ giảm mạnh vì vậy người dân được khuyến cáo hạn chế đi lại đồng thời
chuẩn bị các biện pháp phòng ngừa.
Gió và tuyết bên ngoài ngày càng lớn và chẳng mấy chốc
đường phố sẽ bị bao phủ bởi một lớp tuyết dày. Tầm nhìn xa càng ngày càng thu hẹp
và chỉ có thể nhìn thấy các lớp tuyết cùng sương mù qua cửa sổ. Từ Triết Phàm
lo lắng đứng cạnh cửa sổ nhìn những bông tuyết bên ngoài.
Lý Bách Nhiên thường đến đưa đồ ăn vào khoảng 6:30 tối.
Lúc này Từ Triết Phàm đang hâm nóng canh thịt bò trong nồi trên lửa nhỏ và chưa
đến 6 giờ anh đã đứng chờ cạnh cửa sổ rồi thỉnh thoảng lại nhìn xuống dưới. Sắc
trời hiện tại rất tối cùng ánh đèn đường mờ mờ, trên đường hầu như không có một
bóng người và đến cả một cái ánh đèn xe từ ô tô cũng không có.
Từ Triết Phàm thở phào nhẹ nhõm một hơi vì cảm thấy Lý
Bách Nhiên sẽ không đến và nếu cậu có đến thì cũng chẳng thể nào bắt được xe. Với
lại hiện tại gió thổi so với trước càng mạnh hơn nên nếu muốn đi trong tuyết sẽ
khẳng định rất chật vật. Từ Triết Phàm đứng đó suy nghĩ một lúc nhưng vừa định
rời khỏi cửa sổ lại nhìn thấy một tấm biển quảng cáo bên đường bị gió xé toạc rồi
phát ra tiếng động trong gió tuyết sau đó nhanh chóng nát thành từng mảnh.
Từ Triết Phàm nhìn vào ngã tư phía trước một lúc lâu rồi
quay người di chuyển ra khỏi cửa sổ và thất thần đi vào nhà bếp làm thêm hai
món ăn kèm. Đợi đến hơn tám giờ anh mới gắp đồ ăn trên bàn nuốt xuống.
Chuẩn bị ăn xong bữa ăn thì ngoài cửa đột nhiên truyền
đến tiếng bước nhân sau đó là hai tiếng gõ cửa. Từ Triết Phàm hơi sửng sốt đặt
đũa xuống rồi bước vội đến cửa.
Vừa mở cửa đã nhìn thấy Lý Bách Nhiên mặc một chiếc áo
khoác lông vũ màu đen, mũ trùm trên đầu và vai cậu đã phủ đầy tuyết và chúng
đang tan dần, giày cũng ướt sũng. Tay cậu không mang găng tay mà còn cầm theo một
túi bóng và ôm nó vào trong ngực. Điều làm cho Từ Triết Phàm run rẩy lúc này
chính là tay cậu còn dính cả máu.
Từ Triết Phàm vội vàng giữ lấy Lý Bách Nhiên rồi
nghiêng người về phía cậu thì quả nhiên đã lập tức nhìn thấy được một vết máu mới
toanh trên mu bàn tay. Máu chảy ướt đỏ cả ống tay áo khiến anh không khỏi tức
giận: “Thời tiết như vậy mà cậu vẫn đến? Cậu bị ngốc à? Còn làm tay bị thương
thành ra như vậy, có chuyện gì đã xảy ra thế?” .
Lý Bách Nhiên sợ quần áo Từ Triết Phàm dính máu nên vội
rút tay lại: “Không sao đâu vì chỉ vô tình bị một biển quảng cáo bên đường rơi
trúng thôi.”
Sau đó cậu nhanh chóng đưa đồ ăn cho Từ Triết Phàm và
nói: “Bên tr ........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.