Sau khi đã tiễn khách đi thì Lý Dân Sinh và Cao Mẫn mới
quay lại. Lý Bách Nhiên giới thiệu Từ Triết Phàm và Trương Chấn Hải với cha mẹ,
cậu vừa nói đây là con rể và con trai của nhà họ Từ thì Cao Mẫn đã nhận ra. Khi
Trương Chấn Hải tặng quà thì bà chỉ thuận miệng nói mấy câu khách sáo rồi đặt
quà sang một bên.
Lý Dân Sinh lại không chút khách khí mời hai người ngồi
xuống, ông chỉ cười rồi nhìn về phía Từ Triết Phàm hỏi: "Con học cùng lớp
với Lý Bách Nhiên phải không? Cũng sắp đến kỳ thi đại học rồi, con đã nghĩ đến
việc sẽ thi vào trường nào chưa?"
Từ Triết Phàm đã suy nghĩ vấn đề này từ rất lâu rồi
nên anh đoán thành tích của mình so với đại học A đứng nhất toàn tỉnh B sẽ
không chênh lệch nhiều lắm.
Lý Dân Sinh nghe xong thì không ngừng gật đầu rồi nói:
"Ừ, trường đại học này cũng tốt. Chú cũng định cho Tiểu Nhiên đăng ký thi
vào, ngôi trường này thật sự rất có triển vọng."
Lúc này Cao Mẫn cũng bê nước ra, vừa đặt nước ở trên
bàn vừa nhìn Từ Triết Phàm rồi cười nói: "Bây giờ Tiểu Phàm đã trưởng
thành hơn nhiều rồi, càng lớn lại càng đẹp trai. Thật ngưỡng mộ vì nhà họ Từ có
thể nuôi được một đứa con tuyệt vời như thế này."
Cao Mẫn cứ nhìn Từ Triết Phàm liên tục, bà nhớ rõ đứa
nhỏ này từ khi còn bé đã trắng trẻo sạch sẽ, bây giờ lớn lên cũng chẳng thay đổi
gì nhiều. Chiếc áo lông và mái tóc màu đen làm gương mặt anh trở nên trắng trẻo
hồng hào hơn, quần jean với giày thể thao màu trắng khiến cả người anh toát ra
vẻ khoan khoái nhẹ nhàng làm Cao Mẫn nhìn thế nào cũng cảm thấy vô cùng thuận mắt.
Những người bạn mà bình thường Lý Bách Nhiên kết giao tuy đều là con của cán bộ
văn phòng nhưng ngày nào cũng ăn mặc lòe loẹt nên bà không thích lắm. Nếu tất cả
đều là một đứa trẻ ngoan giống như Từ Triết Phàm vậy thì bà đã yên tâm hơn nhiều
rồi.
Lý Dân Sinh hỏi về căn tin Trương Chấn Hải mở ở trường
học, bọn họ nói chuyện được một lúc thì Lý Bách Nhiên đang ngồi trên sô pha bỗng
cất tiếng hỏi: "Mẹ, không phải sáng nay mẹ nói muốn về quê với cha một
chuyến sao? Bây giờ là mấy giờ rồi?"
Cao Mẫn vội nói: "Ôi đúng rồi, xem đầu óc của tôi
này, quay đi quay lại một lúc đã quên mất. Dù sao tất cả mọi người cũng là người
trong nhà nên không cần khách sáo như người ngoài đâu. Sáng hôm nay dì và Dân
Sinh đã thu dọn đồ đạc để chuẩn bị về quê thăm người thân một chuyến nhưng đúng
lúc đó lại có người tới tìm Dân Sinh nên cuối cùng lại chậm trễ đến tận bây giờ.
Chú còn phải lái xe nên buổi trưa không thể mời các con ở lại ăn cơm được rồi,
thật ngại quá."
Trương Chấn Hải nghe xong thì vội vàng đứng dậy xua
tay nói dì chú không cần khách khí, Từ Triết Phàm ở bên cạnh cũng đứng dậy
theo.
Lý Dân Sinh nói: "Nhà Tiểu Phàm cách đây hơi xa
nên tối hôm nay cứ ở lại đây nhé."
Cao Mẫn cũng nói: "Đúng rồi, nhà Chấn Hải gần đây
nên đi một chút là về tới còn Tiểu Phàm thì ở lại nhà dì chú đi. Ngồi xe đi lại
con sẽ lạnh cóng mất, ở đây học cùng với Bách Nhiên cũng tốt mà."
Từ Triết Phàm do dự một lúc rồi định trả lời nhưng Cao
Mẫn không cho anh cơ hội này: "Tối nay mẹ với cha con không về được nên bữa
tối của hai đ� ........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.