Đây là nơi để trồng thảo dược, thường thì lúc rảnh rỗi
Từ Triết Phàm sẽ vào kiểm tra một chút. Những loại cây khác đều phát triển rất
tốt duy chỉ có mấy cây nhân sâm là không thấy có thay đổi gì cả.
Trong khoảng thời gian hai tháng qua đã có nhiều lần Từ
Triết Phàm muốn bới đất lên xem hạt giống đã nảy mầm chưa nhưng cuối cùng anh vẫn
nhịn không đào lên mà hằng ngày đều đặn tưới nước cho chúng. Ngay lúc Từ Triết
Phàm cho rằng hạt giống đã quá già rồi nên cũng không thể mọc mầm được nữa,
nghĩ như vậy làm anh cảm thấy có chút buồn nhưng đột nhiên vào một buổi sáng
anh ngạc nhiên phát hiện ra bên hồ nước có mười bốn búp nhân sâm mọc rất ngay
ngắn, trên mấy chiếc lá còn có những giọt nước nhỏ xuống, thật sự rất tinh khiết
và đáng yêu.
Tất cả đều được nảy mầm một hạt cũng không thiếu. Từ
Triết Phàm rất vui mừng, anh đã ngồi xổm xuống rồi dùng ngón tay nhẹ nhàng đụng
vào chúng. Cảm nhận được sự mát lạnh từ những giọt nước, anh thật sự rất vui sướng
khi thấy các hạt mầm đều nảy mầm hết.
Thời gian trôi qua rất nhanh, thời gian vẫn lặng lẽ
qua đi trong lúc Từ Triết Phàm đang bận rộn ôn tập vào buổi sáng còn buổi tối
thì anh tranh thủ kiếm tiền. Bởi vì sắp thi đại học nên Lý Bách Nhiên rất hạn
chế đến đây. Bình thường cậu sẽ không đến và cậu chỉ đến vào hai ngày là thứ bảy
và chủ nhật mà thôi. Như vậy thì sẽ không ảnh hưởng đến việc học tập và như thế
cũng làm cho cuộc sống của hai người trở nên quy củ hơn.
Ở trên trường thái độ của Lý Bách Nhiên đối với Từ Triết
Phàm vẫn như trước không có gì thay đổi. Điều đó khiến Từ Triết Phàm cảm thấy
nhẹ nhõm hơn nhiều, cũng khiến anh có thể tập trung hoàn toàn vào việc học tập.
Dù sao bọn họ bây giờ cũng chỉ là học sinh trung học,
có chút chuyện riêng tư thì tất nhiên đấy là tự do của mỗi người. Nhưng ở trường
mà không kiềm chế thì sẽ ảnh hưởng đến tương lai của cả hai, nhất là Lý Bách
Nhiên. Ở điểm này cậu rất lý trí nên Từ Triết Phàm cũng cảm thấy yên tâm hơn phần
nào... Tết âm lịch đã gần đến nên thời tiết ngày càng lạnh. Mặc dù nhà trường
đã lắp hệ thống điện năng lượng mặt trời, dù có tiết kiệm tiền hơn một chút
nhưng vẫn không đủ ấm nên vẫn có rất nhiều
bạn học phải mặc quần áo thật dày. Từ Triết Phàm cũng mua một vài cái áo bông
giữ ấm để mặc, nhưng mặc áo bông thì trông sẽ khá mập mạp. Cho nên cậu lựa chọn
mua loại áo khoác có lông cáo ở bên trong, áo này có thể cản được gió tuyết và
hơn nữa nhìn qua chỉ giống như là mặc quần áo bình thường thôi. Nhưng mặc vào
không chỉ đẹp mà còn thể giữ ấm rất tốt, cho dù gió có lạnh như thế nào đi nữa
cũng không thể lọt qua áo khoác được.
Vậy thì bên trong Từ Triết Phàm chỉ cần mặc thêm một
chiếc áo len cao cổ là được rồi. Mặc như vậy thì một lúc sẽ ấm người ngay không
cần phải mặc nhiều quần áo giống như những người khác.
Sau một thời gian dài đã có rất nhiều bạn học để ý đến
anh mặc dù họ không nói gì về điều đói cả. Từ Triết Phàm dường như đã trở thành
tiêu chuẩn mà mọi người hướng tới từ học tập, từ cuộc sống cho đến cách ăn mặc.
Những thứ này làm cho mọi người cảm thấy hâm mộ nhưng họ đều không ghen tị, bởi
vì khoảng cách giữa bọn họ và Từ Triết Phàm quá xa có đuổi thế nào cũng không
đuổi kịp và họ hiểu có rất nhiề ........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.