Mặt trời dần lên, những tia nắng sớm
len lỏi xuyên qua rèm cửa và rơi xuống chiếc giường cùng chiếc chăn trắng tinh
mang theo những sợi hơi ấm vàng óng khiến từ trong ra ngoài phòng đều mang sự
ấm áp.
Từ Triết Phàm đột nhiên tỉnh dậy từ
giấc ngủ sau đó cảm thấy đầu đau như búa bổ và nhất thời không biết bản thân
đang ở đâu. Anh đưa tay sờ trán rồi muốn lật người lại nhưng không thể vì vừa
nhấc chân lên đã không nhịn được rên rỉ một tiếng. Sau tiếng kêu ấy, anh phát
hiện mình không chỉ đau đầu mà toàn thân cũng đều đau nhức mà ở phía bên dưới
cũng đặc biệt đau và khi động đậy lại có cảm giác sưng tấy cùng với nóng rát.
Loại cảm giác này làm anh có chút ngây
người nên vội vàng chớp mắt nhìn xung quanh. Không sai, đây chính là nhà của
anh và anh cũng đang ngủ trên chính chiếc giường của mình.
Anh nhớ rằng tối qua sau khi tắm xong
bởi vì tâm trạng không tốt nên đã đến quán bar Thanh Thanh uống chút bia rồi
cùng ông chủ nhỏ tán gẫu một lúc sau đó anh cũng không nhớ rõ rằng mình đã quay
về đây bằng cách nào. Nhấc chân lên một lần nữa và cảm giác ê ẩm quen thuộc lại
xuất hiện khiến anh vừa kinh ngạc vừa sợ hãi sau đó lấy hết can đảm luồn tay
vào trong chăn rồi cố nén lại cảm giác khó chịu sau đó co một chân lại, đưa tay
ra phía sau nhẹ nhàng sờ sờ thử nhưng lại không có cảm giác nhớp nháp như trong
ký ức của Từ Triết Phàm.
Nhưng điều này cũng không thể loại trừ
khả năng rằng có vẻ như anh đã bị xâm phạm. Từ Triết Phàm sợ hãi vội vàng chống
người lên thế nhưng lúc ngồi xuống vô tình khiến mông chạm vội với giường khiến
cơn đau quen thuộc lại lập tức ập đến bên dưới nên anh bất đắc dĩ vội đổi sang
tư thế ngồi với xương sườn rồi nhanh chóng cảnh giác nhìn xung quanh nhưng
không hề thấy ai ở trong phòng, cũng không có dấu hiệu cho thấy ai đó đã cố lật
tìm đồ vật.
Vậy nên Từ Triết Phàm chậm rãi vén chăn
lên nhìn thoáng qua bên trong, thân thể vẫn còn rất tốt và không có dấu hiệu bị
bạo hành, chỉ là trên eo có hai dấu hickey mờ nhạt cùng trên ngực còn có hai
vết cắn nhỏ vì vậy những việc này trông có vẻ hơi kỳ quái. Nhớ tới hai cái nhụy
hoa trước kia hơi nhỏ và nông nhưng hiện tại chúng đã lớn hơn hạt đậu nành, đỏ
au nên Từ Triết Phàm chần chừ lấy ngón tay chạm vào thử và rồi cơn đau nhói lập
tức ập đến cùng chút cảm giác hơi xót, thoạt nhìn nó đã sưng tấy cả lên.
Từ Triết Phàm gần như chắc chắn mình đã
bị cưỡng hiếp vào tối qua vậy nên tâm trạng cũng đột nhiên chuyển thành tồi tệ.
Từ Triết Phàm không phải là người bảo
thủ và anh còn là người luôn tin vào tình cảm của mình, nếu anh không hề có
tình cảm nhưng cũng có thể chấp nhận làm chuyện đó người anh có cảm tình bởi vì
đàn ông không phải là thánh nhân vậy nên sẽ luôn có một số điều họ không thể
kiểm soát bằng cách này hay cách khác. Khi có ham muốn thì họ bắt buộc phải tìm
một nơi giả ........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.