Quầy hàng đã vứt ở đó hơn mười ngày rồi mà mãi vẫn chưa thuê
được người. Từ Triết Phàm bận đến sứt đầu mẻ trán, cái cảm giác nhìn nhìn đống
hoa quả cứ từ từ hỏng dần thật chẳng dễ chịu chút nào.
Mà cái người Tống Phúc kia cứ như là cố ý đối địch vậy, thế
mà lại dùng số tiền lấy được ở chỗ Từ Triết Phàm cũng thuê một quầy hàng ở chợ,
cũng cùng là bán hoa quả luôn.
Quầy hàng của Từ Triết Phàm vừa ngừng bán thì bên đó đã nổi
rần lên. Một là thực sự ông ta rất biết làm ăn, suốt một năm nay cũng đã quen
mặt ở cái chợ này nên mọi người đều thích mua đồ ở chỗ ông ta. Hai là không
biết ông ta mua đi bán lại hoa quả ở chỗ nào mà lại bán rẻ hơn mấy nhà khác.
Cùng là hoa quả như nhau nên chắc chắn mọi người sẽ đi mua ở chỗ rẻ hơn, thế nên gần đây quầy
hàng trái cây của ông ta rất nổi tiếng. Sau khi Từ Triết Phàm trông thấy thì cứ
như mắc nghẹn trong cổ họng, cơn tức giận vừa hạ xuống lại bùng lên.
Về đến trường học thì giáo viên ngữ văn công bố thành tích
thi hai ngày trước. Trước kia bình thường đều là Lý Bách Nhiên đứng nhất còn Từ
Triết Phàm hạng hai nhưng lần này anh lại phi thẳng xuống hạng ba.
Vốn dĩ việc này cũng chẳng sao cả, ai cũng không thể đảm bảo
rằng bản thân mỗi lần đều đạt được thành tích tốt nhưng người dẫm lên anh bước
lên hạng hai thế mà lại là Tống Tài, thế là lửa giận của Từ Triết Phàm không
cần đánh mà cũng tự bùng lên.
Lại thêm cái bộ dạng vô cùng đắc ý cầm quyển ngữ văn đi khoe
khoang khắp nơi của ........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.