Hứa Lẫm một lòng muốn đuổi bóng đèn đi, nhưng Thời Gia đã kéo anh sang một bên nói chuyện.

Cô hỏi: “Anh còn có việc bận phải làm sao?”

Hứa Lẫm nắm tay cô, nhỏ giọng nói: “Anh không bận, anh sẽ ở cùng em.”

Ánh mắt Thời Gia lộ rõ vẻ ngập ngừng: “À... Em đã nói với mẹ rằng em sẽ sống ở chỗ của Gạo, cha mẹ em cũng nói rằng họ muốn gọi video với em…”

Hứa Lẫm: “Em muốn đuổi anh đi hả…”

Gạo: “Ha ha ha ha ha ha ha ha, đi nhanh đi chứ!”

Thời Gia cảm thấy rất có lỗi: “Anh đừng tức giận, được không? Chờ lần này em về nhà, em sẽ nói với cha mẹ rằng em đã có bạn trai, bây giờ em chỉ mới lừa cha mẹ đi thực tập... em không dám.”

Hứa Lẫm lôi kéo cô vào phòng ngủ rồi đóng cửa lại, Thời Gia cảm thấy có chút xấu hổ, anh ngồi ở mép giường, Thời Gia đứng trước mặt anh với vẻ mặt áy náy.

Hứa Lẫm kéo cô ngồi lên đùi rồi nói: “Vậy anh về công ty, em nghỉ ngơi một lát rồi tới chỗ anh nha?”

Thời Gia hôn lên mặt anh một cái: “Vâng.”

Hứa Lẫm bất mãn hôn sâu một cái: “Bạn học Thời Gia hôn có lệ quá vậy.”

Hai người đang ôm hôn nhau kịch liệt thì Gạo đột nhiên gõ cửa: “Không ổn đâu, ngoài phòng khách còn có người cần bình oxy đấy!”

Thời Gia đang chuẩn bị đi ra ngoài thì Hứa Lẫm đưa cô vào phòng tắm, chỉ cho cô cách bật nước nóng, bàn chải đánh răng và khăn tắm ở đâu: “Nhớ ăn cơm nhé, ở đây rất tiện. Nếu em không muốn ra ngoài thì nói anh, anh sẽ gọi đồ ăn giao tận nơi, đây là chìa khóa của em, cầm lấy này. Sau khi nghỉ ngơi thì đến công ty tìm anh, buổi tối anh sẽ đưa em đi ăn món ngon.”

“Ừm, em hiểu rồi.”

Gạo nhô đầu ra: “Tôi cũng muốn đi ăn ngon…”

Hứa Lẫm hít sâu một hơi, tự nhủ không cần để ý đến sự tồn tại của người này, anh ôm Thời Gia một lần cuối: “Anh đi đây, có chuyện gì thì gọi cho anh.”

“Ừm!”

Sau khi Hứa Lẫm rời đi, Gạo không thể chịu đựng được nữa, cô ấy ôm cánh tay của Thời Gia: “Từ khi nào sếp Hứa trở nên buồn nôn như vậy chứ? Mỗi lần chị nói muốn rời đi, anh ấy đều có bộ dáng ‘cảm ta trời đất, rốt cuộc tôi cũng có thể an tĩnh’!"

Thời Gia cười to: “Ha ha ha ha ha ha!”

Lúc cô gọi video với cha mẹ, Gạo cũng chào hỏi hai người bọn họ.

Mẹ của Thời Gia liên tục dặn dò con gái phải hòa thuận với Gạo, lúc nào cũng phải linh hoạt trong công việc.

Gạo đi quanh phòng rồi nói: “Phòng em như này cũng quá đơn sơ rồi! Hứa Lẫm thật quá đáng, cậu ấy chỉ đối xử với bạn gái như thế này thôi sao? Không nói đến biệt thự cao cấp nhưng thậm chí đến cái tủ lạnh cũng không có là sao?!”

Thời Gia nhìn xung quanh một lượt: “Em nghĩ như thế này cũng khá tốt. Ký túc xá cũng không có tủ lạnh mà, hiện tại bọn em còn chưa có thu nhập ổn định, như này cũng khá ổn rồi.”

“Em có ngốc hay không!” Gạo nhẹ nhàng chọc vào đầu cô một cái, kéo Thời Gia ngồi xuống: “Chưa gì đã tiết kiệm tiền cho cậu ấy rồi à? Yêu đương thì phải làm cho bản thân mình cảm thấy thoải mái, không được ủy khuất bản thân!”

Thời Gia vội vàng giải thích: “Không ủy khuất thật mà, Hứa Lẫm đối xử với em rất tốt.”

“Tốt như thế nào?”

Thời Gia do dự một lúc rồi nói với Gạo về việc Hứa Lẫm ứng tiền quảng cáo cho mình, sau khi nghe xong, Gạo cũng thay đổi thái độ: “Không tồi, anh chàng này cũng khá đáng tin cậy đấy. Chị nói cho em biết, chị quen cậu ấy đã được hai năm rồi, bình thường nhìn cách cậu ấy ăn mặc, trông cũng không có vẻ là người xuất thân từ gia đình không có điều kiện, sao cậu ấy lại để em ở một căn phòng đơn sơ như này chứ?”

Thời Gia nói với cô ấy: “Bởi vì hiện tại em vẫn chưa tốt nghiệp, cũng chưa có việc làm ổn định, về sau bọn em sẽ cùng nhau nỗ lực cố gắng. Nhưng nếu tương lai, bọn em vẫn không kiếm được nhiều tiền như kỳ vọng, em cũng không quan tâm.”

Gạo trầm mặc một hồi rồi cười cười hỏi Thời Gia: “Có phải em rất yêu Hứa Lẫm không? Yêu đến mức em đã nghĩ đến chuyện chung sống cùng Hứa Lẫm đầu bạc răng long rồi!”

“Đúng vậy.” Thời Gia kiên định nói: “Chắc là chị cũng biết em có chứng sợ giao tiếp xã hội, để làm quen được một người đã rất khó, được ở bên cạnh Hứa Lẫm đã khiến em cảm thấy vô cùng may mắn, sẽ không có ai đối xử với em tốt hơn anh ấy.”

Gạo có chút buồn bực, hai tay cô ấy ôm lấy bả vai của Thời Gia: “Em đừng nói như vậy chứ, em thật sự rất tốt, cậu ấy thích em là bởi vì em quá tốt đó.”

Thời Gia mỉm cười với cô ấy, Thời Gia nói: “Nói ra không sợ chị chê cười nhưng em hy vọng rằng thời gian có thể dừng lại tại đây, mãi mãi duy trì mối quan hệ như thế này, mỗi ngày em đều có thể ở bên Hứa Lẫm, em cũng có thể đi chơi với chị nữa. Hứa Lẫm và Hàn Thắng đang cùng nhau gây dựng sự nghiệp, về sau chúng ta sẽ mãi mãi ở bên cạnh nhau!”

Gạo bật cười: “Chị không hứa sẽ ở bên cạnh Hàn Thắng mãi mãi, nhưng tình bạn của chúng ta sẽ không bao giờ thay đổi.”

Thời Gia hỏi cô ấy: “T�

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play