Gần tới tháng mười hai, những ngày lễ cũng liên lục nối đuôi nhau kéo đến.

Thời Gia và Hứa Lẫm thương lượng ai đi tìm ai, Hứa Lẫm vốn định tới đây, nhưng Thời Gia kiên trì muốn đến thăm anh.

Thật ra, cô có chút lo lắng Gạo.

Sau vài lần nói chuyện phiếm với Gạo, cô rõ ràng cảm giác được cô ấy không vui, cả người cứ nhũn ra.

Bản thân Thời Gia cũng không phải là một người tràn đầy sức sống, cô cảm thấy không có gì tàn nhẫn hơn việc giết chết sức sống của một người.

Hứa Lẫm đương nhiên muốn cô đến, anh đã đặt vé sẵn cho Thời Gia, ngày nào hai người cũng gọi điện thoại bàn bạc nên đón Giáng sinh và năm mới như thế nào nên cảm giác thời gian trôi qua rất nhanh.

Thời Gia cuối cùng cũng không có thể may mắn thoát khỏi bị bạn cùng phòng truy xét chi tiết quá trình yêu đương, cô đại khái kể một lần, cho rằng việc này đã kết thúc.

Nhưng bạn cùng phòng lại hỏi: “Này, Thời Gia, cậu và bạn trai đã làm chuyện kia rồi à? Có cảm giác gì không?”

Tuy rằng cách cái màn giường, nhưng mặt Thời Gia vẫn đỏ ửng, cô nói: “Thì cứ như vậy thôi, mình không nói đâu.”

“Cậu nhất định phải nói rõ nha, vốn độc thân từ trong bụng mẹ nên tớ quá tò mò rồi!” Mấy người bạn cùng phòng của cô lập tức trở nên hưng phấn.

Màn giường của Thời Gia bị kéo ra, cô có chút không được tự nhiên: “Các cậu tự đi mà yêu đương rồi sẽ biết.”

Bạn cùng phòng lại hỏi: “Cậu ấy đến tìm cậu làm gì vậy?”

Thời Gia còn chưa trả lời, một bạn cùng phòng khác đã từng trải qua cảm giác yêu đương đã hài hước lên tiếng: “Sinh viên yêu nhau xa cách lâu như vậy, đương nhiên là sẽ gặp nhau để lăn giường rồi, khó khăn lắm mới gặp một lần, đương nhiên phải làm cho đủ nha.”

“Chết tiệt! Kích thích như vậy sao! Nhưng không phải cuối tuần nào cũng làm mà, đúng không?”

“Sao lại không thể? Nghẹn một tháng nhìn thấy bạn gái nhất định phải làm không ngừng, đi học xa nhàm chán như vậy, nam sinh nào bên người xuất hiện một cô gái có thể tùy tiện cùng anh ta lên giường, một lần chỉ mất 99 tệ có thể ngủ được rồi, đâu cần phải tiêu tốn cả ngàn tệ mỗi tháng một lần đâu?”

Thời Gia yên lặng kéo màn giường, không tham gia cuộc nói chuyện này, cô không thích người khác vô cớ suy đoán về Hứa Lẫm.

Các cô ấy căn bản không biết Hứa Lẫm tốt biết bao nhiêu.

Hai người còn lại bị những lời của Tiểu Lâm làm cho nản lòng thoái chí, Tiểu Lâm lại khuyên nhủ Thời Gia: “Cậu đừng quá khờ, nhất định phải trông chừng bạn trai cẩn thận một chút.”

Thời Gia nhỏ giọng nói: “Anh ấy không phải loại người như vậy.”

Tiểu Lâm cười lạnh: “Những người trước khi ngoại tình đều không phải như vậy sao.”

Thời Gia lại không giải thích, các cô ấy cũng không hiểu được cô và Hứa Lẫm nên không cần thiết phải giải thích.

Sau đó mấy ngày, Thời Gia định đi thư viện, cửa phòng ngủ đối diện mở ra, Tiểu Lâm ngồi dựa vào cửa đưa lưng về phía Thời Gia, đang cùng bạn học nói chuyện.

“Thời Gia có bạn trai rồi, bạn trai cậu ấy đang ở nơi khác nhưng thường xuyên cũng sẽ tới thăm cô ấy.”

“Thật vậy à? Cũng chưa gặp qua nha.”

“Đúng vậy, tháng trước mới tới, bọn họ thuê khách sạn ở bên ngoài trường ở.”

“Oa…… Cùng nhau ở chung sao……”

“Vậy thì đã là gì!”

Thời Gia cảm thấy bị mạo phạm, cô tiến vào ký túc xá, chờ bạn cùng phòng tiến vào,  sau đó, Thời Gia đi đến trước mặt cô ấy, trực tiếp nói với cô ta: “Tiểu Lâm, cậu có thể ngừng bàn luận về bạn trai của tôi trước mặt người khác được không?”

Tiểu Lâm nghe vậy thì sửng sốt một chút, sau đó liền đứng lên giải thích: “Có người muốn theo đuổi cậu nên nhờ Vương Tĩnh tới hỏi, Vương Tĩnh hỏi tôi là cậu đã có người yêu hay chưa, bộ cậu nghĩ tôi đang nói bậy bạ gì sao? Miệng của tôi rảnh rỗi đến mức đi quản chuyện cá nhân của cậu sao?”

Thời Gia nói: “Cảm ơn cậu đã thay tôi từ chối, nhưng cậu không cần phải nói cho người khác biết tôi và bạn trai ở với nhau như thế nào.”

Tiểu Lâm cười nhạo một tiếng nói: “Được, việc này cho là tôi sai đi, tôi xin lỗi, cậu yên tâm, về sau tôi tuyệt đối không nhắc đến chuyện của hai người lần nào nữa.”

Thời Gia đỏ mặt nói “Cảm ơn cậu” rồi sau đó vội vàng rời đi.

Từ hôm đó về sau không khí ký túc xá cũng thay đổi, điều này cũng không làm Thời Gia cảm thấy ngoài ý muốn, nhưng cô cũng thật sự không có sức lực để đi truy xét, dù sao cô cũng không làm sai điều gì.

Chịu đựng việc học nặng nề mười hai tháng, cuối tháng có thể đi gặp Hứa Lẫm, cùng nhau đón Giáng Sinh, đón tết Nguyên Đán, chỉ cần nghĩ đến đó là cô đã cảm thấy vô cùng vui vẻ.

Bác sĩ nói rất đúng, chỉ cần nghĩ đến việc người khác làm bạn vui vẻ là được, còn những việc ven đường làm mình không thoải mái thì không cần bận tâm.

*

Cuối tháng, Thời Gia đến thăm Hứa Lẫm.

Cô mang theo quà cho Gạo, vốn dĩ chờ đến lúc ăn cơm sẽ tặng cho cô ấy, ai ngờ Thời Gia vừa đến khách sạn cất đồ thì Gạo đã gọi tới.

Lúc đó mới qua giờ chiều một chút, Thời Gia còn chưa ăn cơm trưa. Hứa Lẫm nói trước tiên tìm một chỗ ăn cơm, Thời Gia liền mang lễ vật cũng anh đi xuống thì đã thấy Gạo đang đứng chờ ở bên đường.

Nhìn thấy cô tới, Gạo kích động chạy tới kéo cánh tay Thời Gia đi phía trước, Hứa Lẫm đang trả lời tin nhắn, vừa ngẩng đầu lên liền nhìn thấy bạn gái mình bị Gạo nhét vào taxi.

Cả người anh liền khiếp sợ không nói nên lời, còn muốn chạy tới hỏi cô ấy đang làm gì? Còn chưa tới vệ đường, xe taxi đã lạnh lùng chạy đi.

Giây tiếp theo, Hứa Lẫm nhận được tin nhắn WeChat của Gạo: 【 Tối nay là do Hàn Thắng sắp xếp, cậu làm việc linh hoạt một chút, nếu không cậu sẽ không thấy được  bạn gái của cậu. 】

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play