“Nhưng mà ta vừa mới đến nơi này…” Lam Tiểu Bố chỉ mới nói được một nửa đã bị Bàng Bất Lận kéo đi, đồng thời truyền âm, “Đi nhanh lên.”
      Nam tu sai bảo Lam Tiểu Bố và Bàng Bất Lận đi thanh lý Mặc Độc kia lạnh lùng nhìn chằm chằm Lam Tiểu Bố một chút, nhìn thấy Bàng Bất Lận lôi kép Lam Tiểu Bố đi đến phía trận môn cũng không nói gì thêm.
      Trận môn mở ra, Bàng Bất Lận nhanh chóng bước ra ngoài, Lam Tiểu Bố cũng đi theo sát phía sau Bàng Bất Lận, một khắc sau, trận môn sau lưng lập tức bị khóa lại.
      “Tiểu Bố, vừa rồi suýt chút nữa ngươi đã bị giết rồi. Ngươi có biết không? Nơi này không có bất kỳ người nào có thể đưa ra ý kiến gì. Hôm nay gia hỏa kia không biết tại sao lại không ra tay với ngươi.” Bàng Bất Lận thở phào một hơi nói.
      “Chắc là vì hắn cảm thấy không đủ nhân lực…” Lam Tiểu Bố vừa trả lời câu nói của Bàng Bất Lận, vừa nhìn vào hư không trước mắt.
      Nơi hắn và Bàng Bất Lận đang đứng là một viên cầu, toàn bộ viên cầu này đều do các loại trận pháp tạo thành, trên viên cầu có vô số bụi bặm màu đen trôi nổi trên không.
      Thần niệm Lam Tiểu Bố quan sát một chút, những bụi bặm màu đen này càng lúc càng nhiều, đều từ biên giới của viên cầu tràn vào.
      “Đây chính là Mặc Độc sao?” Lam Tiểu Bố hỏi một câu.
      Bàng Bất Lận nói, “Đúng vậy, đó chính là Mặc Độc, bình thường chỉ cần qua một khoảng thời gian rồi đến thanh trừ là được, nếu một người cứ luôn luôn ở lại nơi này thì nhất định sẽ không thể nào chịu đựng nổi. Nhưng phi thuyền khi vượt qua thần tiệm Mặc Độc, nhất định phải có người luôn ở nơi này, nếu không chẳng mấy chốc mà Mặc Độc sẽ tràn đầy nơi này.”

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play