Thấy không có ai nói chuyện, Thái Mạt Trường vỗ tay một cái, “Nếu tất cả mọi người không có ý kiến gì, vậy thì cứ như vậy đi, mọi người đều mệt mỏi rồi, nghỉ ngơi sớm một chút. Chúng ta cũng đi nghỉ ngơi đây, hẹn gặp lại.”
Thái Mạt Trường nói xong thì dẫn bốn người kia rời đi, năm thiên tài Chân Nặc tinh bọn họ đều tham gia thi đấu xét tuyển, đương nhiên sẽ không ở cùng một chỗ với những tân binh như Lam Tiểu Bố.
Trong lòng Lam Tiểu Bố lại càng cảm thấy quái dị, thế này thì sao gọi là hộ vệ? Bọn họ là khách du lịch thì đúng hơn. Chờ sau khi kì nghỉ phép kết thúc, hắn lại dẫn những tân binh kia ngồi chiến hạm quay về Chân Nặc tinh, chiến công to lớn lập tức đến tay, đến lúc đó mọi người thăng quan phát tài chỉ là chuyện nhỏ.
Trong lòng Lam Tiểu Bố hiểu rõ, nếu như hắn thật sự nghĩ như vậy, thế thì hắn chết cũng đáng đời.
Thái Mạt Trường đi rồi, nhưng tân binh ở đây không có người nào rời đi, bởi vì Lam Tiểu Bố còn chưa đi. Thái Mạt Trường đúng là Lục vương tử, nhưng bọn họ là binh sĩ Chinh Tinh quân, ít nhất thì bây giờ đang nằm dưới sự quản lý của Lam Tiểu Bố. CHỉ khi nào Lam Tiểu Bố nói giải tán, bọn họ mới có thể giải tán.
“Úy trưởng, nếu như có thể xin phép đi dạo Thiên La tinh một chút thì thật là tốt, ở mãi nơi này thì thật quá uổng phí. Mặc dù có ăn có uống, nhưng có thể đi tham quan tinh cầu văn minh khoa học kỹ thuật cấp năm một chút, đó là chuyện vô cùng sung sướng.” An Phỉ đề nghị.
Có đề nghị của An Phỉ, rất nhiều người lập tức phụ họa theo, nhao nhao cảm thấy ý tưởng này không tệ. Đã đến được tinh cầu văn minh khoa học kĩ thuật cấp năm, nếu như không ra ngoài đi dạo, thật sự không cam tâm. Ít nhất phải ra ngoài nhìn thấy chút việc đời, trở về cũng có thể khoác lác một chút.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT