Mặc dù bây giờ Lam Tiểu Bố rất muốn rời khỏi đây ngay lập tức, nhưng mà hắn vẫn nhịn được. Già Quân Không có ân với hắn, cho dù lý do Già Quân Không giúp Lạc Thải Tư là như thế nào, có ân chính là có ân. Cho dù hắn có sốt ruột đến đâu, cũng nhất định phải giải quyết xong chuyện của Già Quân Không trước, sau đó mới đến Vô Lượng phường thị.
      “Già đảo chủ, ta sắp phải rời khỏi đây rồi, ngươi có chuyện gì thì lập tức hỏi đi.” Lam Tiểu Bố nhắc nhở Già Quân Không một câu.
      Trên thực tế, hắn hoàn toàn không có ý định diệt Đại Côn Tiên Cung. Đúng như Nguyên Bố nói, hắn và Đại Côn Tiên Cung không thù không oán. Còn chuyện nhất định phải giết chết Vụ Luân, đó là vì Vụ Luân ra tay định giết chết hắn, hắn tha cho gia hỏa này mới là chuyện lạ.
      Già Quân Không cảm tạ một câu, tiến lên vài bước, nhìn chằm chằm Nguyên Bố nói, “Năm đó con ta Tân Vũ vì tham gia Đại Côn Hải Cảnh của Đại Côn Tiên Cung mà mất tích, Nguyên cung chủ, xin cho ta một câu trả lời rõ ràng, tại sao con ta lại mất tích, hắn đang ở đâu?”
      Già Quân Không vẫn luôn nói là mất tích, bởi vì hồn đăng của con trai hắn Già Tân Vũ vẫn còn chút leo lắt, còn chưa hoàn toàn bị tắt đi. Mặc dù khi hồn phách không được yên bình, sau khi chết đi hồn đăng sẽ không tắt đi, nhưng loại tình huống đó rất ít.
      So với trước đó Già Quân Không nhỏ giọng kính cẩn hỏi thăm Nguyên Bố con trai hắn đang ở đâu, lần này là tra hỏi, khí thế Già Quân Không vô cùng mạnh mẽ, hầu như đã thành đến đây hỏi tội vậy.
      Đối với Già Quân Không mà nói, hắn chỉ có một cơ hội này mà thôi. Nếu như không mạnh mẽ một chút, chờ sau khi Lam Tiểu Bố đi rồi, hắn đến đây tìm Già Tân Vũ tiếp thì cũng sẽ rất khó khăn.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play