Nếu như có thể, nàng thà rằng Ngũ Thiên Thành không phải là tiên đình vương, loại tiên đình vương thế này làm có ý nghĩa gì chứ?
      “Anh nhi? Tú Như?” Ngũ Thiên Thành mờ mịt kêu lên, còn chưa lấy lại tinh thần, hắn đã nhìn thấy Lam Tiểu Bố.
      ĐÚng vào lúc này Ngải Anh Nhi nói ra, “Là Ngũ Vũ Vương đã cứu chúng ta…”
      Ngũ Thiên Thành hoàn toàn tỉnh táo lại, hắn cười ha ha một tiến, vịn bả vai Ngải Anh Nhi đứng lên, “Tiểu Bố huynh đệ, tới giúp ta quả nhiên là ngươi. Chuyện may mắn nhất đời này của Ngũ Thiên Thành ta, chính là quen biết một người bằng hữu như ngươi.”
      Lam Tiểu Bố lấy một chiếc nhẫn đưa cho Ngũ Thiên Thành, cười nói, “Ngũ huynh, đây là nhẫn của ngươi, ta vừa tìm được trong chiếc nhẫn của Cảnh Vô Tuất.”
      Ngũ Thiên Thành nhận lấy chiếc nhẫn, lại cười ha ha một lần nữa. Hắn đã chuẩn bị sẵn sàng là sẽ chết rồi, dù sao thì cho dù Lam Tiểu Bố có thể cứu hắn, vậy thì cũng sẽ mất rất nhiều năm. Sở dĩ Cảnh Vô Tuất không giết hắn, là vì Nguyệt Linh chi địa ở Nguyệt Linh Tiên Vực mà thôi. Nhiều năm qua đi, cho dù Lam Tiểu Bố có thể nhận được tin tức, hắn cũng không còn mạng nữa.
      Lam Tiểu Bố có thể xuất hiện ở Nguyệt Linh Tiên Vực nhanh như vậy, nhất định không phải là do con gái đi cầu cứu, mà là có chuyện khác nên đi ngang qua đây. Cho nên mới nói, Ngũ Thiên Thành hắn có thể sống được, đơn giản là do may mắn mà thôi.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play