Cảnh Vô Tuất hơi run sợ, hắn cũng đã từng đến Hư Không Thạch ở bên ngoài Hư Không đảo. Nói thật lòng, nếu sớm biết Lam Tiểu Bố sẽ vì chuyện của Ngũ Thiên Thành mà đến đây, hắn thà rằng ngay từ đầu không cần cái vị trí tiên đình vương này.
      Lam Tiểu Bố là ai, hắn biết rất rõ.
      “Nguyệt Linh Đại Đế, ta đột nhiên nhớ ra ta có một chuyện quan trọng còn chưa làm, ta đi ra ngoài xử lý một chút.” Bách Thạch Vương là người đầu tiên ôm quyền nói, sau đó xoay người rời đi.
      Ngay khi nhìn thấy Bách Thạch Vương quay người đi, Thần Huyễn và Hoành KHố cũng định lên tiếng, rõ ràng là muốn kiếm cớ rời đi.
      Cảnh Vô Tuất tỉnh ngộ ra, không đợi Thần Huyễn và Hoành Khố mở miệng đã lên tiếng trước, “Mấy vị đạo hữu, Ngũ Vũ Vương hung tàn đến mức nào, ta tin mọi người đã từng nghe nói một chút, mà ta đã tận mắt nhìn thấy. Nếu như bây giờ chúng ta tách ra, để Ngũ Vũ Vương đánh tan từng người, lại càng không phải là chuyện tốt. Ta nghĩ, không bằng chúng ta liên thủ lại, tên Ngũ Vũ Vương kia có mạnh đến đâu thì đây cũng là địa bàn của Nguyệt Linh Tiên Vực ta.”
      Bách Thạch Vương từ tốn nói, “Nguyệt Linh Đại Đế, ta và Ngũ Vũ Vương không thù không oán. Chuyện lúc trước vây công Nguyệt Linh Đại Đế, mặc dù chúng ta cũng có đi, nhưng cũng không ra tay, cũng không dốc chút sức lực nào. Chuyện này có liên quan gì đến ta?”
      Quả nhiên sau Bách Thạch Vương, Hoành Khố và Thần Huyễn đều nhanh chóng nói không liên quan gì đến bọn họ.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play