Nhìn Hư Không Khốn Sát Trận được hắn chữa trị một chút xíu, Lam Tiểu Bố nghĩ đến Thải Thương ở quảng trường dưới mặt đất ở Lôi La Tiên vực. Giờ phút này hắn mới biết, hắn giết được Thải Thương là chuyện may mắn như thế nào.
KHông đúng, nếu như Thải Thương tu luyện thần thông phân thân, vậy rất có thể còn chưa bị giết. Ý nghĩ này vừa nhảy ra, lại có cảm giác càng lúc càng mãnh liệt.
Tia tuyệt vọng trong mắt Thải Thương kia, còn cả chuyện biết rõ hắn phải chết còn phóng đến, rất có thể chỉ là để che mắt hắn mà thôi, khiến hắn thả lỏng cảnh giác. Còn cả tu sĩ trên cây cột máu ở quảng trường đó nữa, từng người một nổ tung cũng có thể là do Thải Thương đang thay đổi sự chú ý của hắn.
NHiều tu sĩ nổ tung như vậy, một khắc đó hắn chỉ muốn sớm rời khỏi tràng cảnh khủng khiếp đó thôi.
Lam Tiểu Bố trốn trong một góc của đại trận, vừa thở hổn hển chữa thương, vừa chữa trị Hư Không Khốn Sát Trận.
“Thanh Nhất, Phi Hồn, Ngọc Khuynh…” Trầm Ấp bên trong Hư Không Khốn Sát Trận liên tục kêu hơn 20 cái tên, đồng thời nghiêm giọng quát, “Các người lập tức tự bạo, ngay bây giờ. Nếu không cái Hư Không thần trận này khóa lại, không một ai trong chúng ta đi nổi. ta đảm bảo, những đồng bạn đã tự bạo của Tịch Thần cốc, ta sẽ nghĩ cách để các ngươi có thể giữ lại ký ức luân hồi…”
KHông có người nào muốn tự bạo, nhưng tất cả mọi người đều biết rõ nếu như đại trận này khép lại, bọn hắn có muốn tự bạo nữa thì cũng đã chậm.
Rầm rầm rầm! Lại từng luồng lực lượng tự bạo nổ tung, đại trận vừa được Lam Tiểu Bố chữa trị, lại vỡ ra một lần nữa, hơn nữa mức độ càng mãnh liệt hơn trước đó.
Trầm Ấp kêu ra hơn 20 cái tên, nhưng thật sự tự bạo chỉ có mười người.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT