Lam Tiểu Bố đi dọc theo bậc thang xuống phía dưới, đi khoảng chừng nửa canh giờ, cảnh vật trước mắt hắn đột nhiên trống trải ra.
Nhìn cảnh tượng trước mắt, Lam Tiểu Bố có chút ngây dại, nếu như không đi xuống đây, hắn hoàn toàn không hề biết phía dưới đại điện của Lôi La Tiên Đình lại là một cái quảng trường to lớn đến như vậy, quảng trường này bị cấm chế ngăn cách khóa lại, nếu như không đi xuống, vậy thì cho dù là dùng thần niệm của tiên đế cũng không thể nào phát hiện ra được.
Quảng trường này lớn thế nào cũng không quan trọng, đáng sợ nhất là ở trong quảng trường này, có khoảng chừng hơn vạn cây cột, toàn thân những cây cột này đều là một màu đỏ máu, tựa như bị máu tươi nhuộm đỏ.
Mà trên mỗi cây cột đều giam một người tu sĩ, những tu sĩ này, người có tu vi thấp nhất cũng là tiên vương, tu vi cao nhất rõ ràng là tiên đế.
“Đi thôi, vị trí của ngươi là ở dãy 17, cây cột 141.” Giọng nói kia lại vang lên trong ý thức của Lam Tiểu Bố.
Thần niệm của Lam Tiểu Bố quét đến cây cột thứ 141 ở dãy 17, cây cột này cũng có một màu đỏ tươi, nhưng mà không có giam cầm người nào. Lam Tiểu Bố nhìn một chút, trên quảng trường này, những cây cột không giam cầm tu sĩ chỉ có sáu cái cuối cùng. Cộng thêm hắn nữa, trên quảng trường này chỉ còn năm cây cột là không giam cầm tu sĩ.
Lam Tiểu Bố chậm rãi đi đến dãy 17, đồng thời thần niệm không ngừng khắc họa trận văn hư không. Bây giờ hắn còn chưa biết đối thủ của mình mạnh đến mức nào, cũng không biết người này đang ở đâu.
Bởi vì muốn khắc họa trận văn hư không, cho nên Lam Tiểu Bố đi cực kỳ chậm.
“Nhanh lên.” Giọng nói trong thức hải tựa như vừa vứt xuống một quả bom trong đầu hắn, cả người Lam Tiểu Bố lập tức chấn động, há mồm phun ra một ngụm máu tươi.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT