“Tên tu sĩ kia đâu?” Lam Tiểu Bố sửng sốt, lập tức hiểu ra, chỉ sợ tinh thạch kia mới là thứ hắn muốn, cũng là đồ tốt bên trong vườn Uẩn Thần Quả này.
Kiều Hưng nói, “Tu sĩ kia sau khi thu thập xong tinh thạch lại không cướp đoạt Uẩn Thần Quả, trực tiếp bỏ chạy. Trên thực tế không phải chỉ có một mình ta phát hiện ra tu sĩ kia thu thập tinh thạch, chỉ là tu sĩ kia không cần Uẩn Thần Quả, cho nên người ta cũng không có cách cướp đồ của hắn.”
“Ngươi vẽ lại chân dung của hắn lại cho ta nhìn một chút.” Lam Tiểu Bố nói.
Kiều Hưng tiện tay vẽ hình ảnh ra, người trong hình ảnh kia vô cùng lạ lẫm. Hộ trận tiến vào bí cảnh Hỗn Độn là do Lam Tiểu Bố bố trí, Lam Tiểu Bố khẳng định không có ai thế này tiến vào trong bí cảnh Hỗn Độn.
Nói cách khác, gia hỏa xa lạ này là cải trang thành. Nếu như cải trang thì đơn giản một chút, nếu như đối phương dịch hình, vậy thì nhất định phải biết thần thông Thiên Cương Biến hoặc Địa Sát Biến.
“Tiểu Bố sư huynh, ta đoán có lẽ bí cảnh Hỗn Độn sắp đóng lại rồi, Ngũ Vũ Tiên giới chúng ta chỉ sợ sẽ bị người khác nhớ thương.” Kiều Hưng có chút lo lắng nói.
Trước đó ở trên Hư Không Thạch, đó là sân nhà của Lam Tiểu Bố, khắp nơi trên Hư Không Thạch đều là Hư Không KHốn sát tiên trận, không có người nào dám khua chân múa tay với Lam Tiểu Bố. Một khi rời khỏi Hư Không Thạch, mấy loại yêu ma quỷ quái kia chắc chắn đều kéo tới.
Lam Tiểu Bố xua tay nói, “Không cần phải lo lắng, Phong Loan của ta cũng không phải ăn chay, chỉ cần không có ai đuổi kịp ta, vậy thì cũng chẳng có ai làm gì đươc chúng ta.”
Kiều Hưng nghĩ cảm thấy cũng đúng, chỉ cần về đến Ngũ Vũ Tiên giới, vậy thì đó cũng là sân nhà của bọn hắn.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT