Lam Tiểu Bố biết trận phù này có giá trị vô cùng cao, hắn vội vàng nói, “Đây là đồ của tổ tiên người, ta cũng không cần nữa, đến khi nào cần nghiên cứu ta sẽ lại mượn ngươi.”
      “Lam đại ca, ta muốn gia nhập Đại Hoang Tiên Môn, có được không?” Thạch Yến nói.
      “Đương nhiên là được.” Lam Tiểu Bố không chút do dự nói.
      “Nếu như vậy, trận phù này xem như là lễ vật của ta để gia nhập Đại Hoang Tiên Môn đi, thật ra ta có giữ lại cũng không làm được gì. Ma Huyền Tiên Vực đối với ta mà nói là một nơi đầy đau thương, ta nghĩ ta sẽ không bao giờ đến đây nữa.” Thạch Yến nói.
      Lam Tiểu Bố nghĩ cũng phải, thứ này để cho Thạch Yến giữ quả thật cũng không có tác dụng gì, hắn dứt khoát cất cái trận phù này đi, sau đó lấy ra một chiếc nhẫn đưa cho Thạch Yến, “Đã như vậy, ta đây chiếm tiện nghi của ngươi rồi. Chiếc nhẫn này ta tặng cho ngươi, bên trong đó có ít tài nguyên tu luyện. Đúng rồi, vừa rồi là tiếng gì réo vang vậy? KHông đúng, là r*n rỉ chứ.”
      “Là một nữ tử đang chạy trốn khỏi truy sát, tiếng r*n rỉ kia là từ một con Thanh Loan, trong quá trình chạy trốn con Thanh Loan kia bị trúng tên bị thương, có lẽ đoán được chủ nhân khó thoát khỏi cái chết, cho nên r*n rỉ. Bởi vì ngươi đang bế quan, hai người kia lại là tiên đế cảnh, cho nên ta cũng không muốn nhiều chuyện.” Cung Duẫn Kỳ nói.
      Cung Duẫn Kỳ vừa nói xong, một cái bóng lập tức từ chân trời bay đến. Nhưng mà nhìn đường vòng cung kia, hình như là càng lúc càng hạ xuống, tựa như sắp rơi xuống mặt đất.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play