Chuyện hắn quan tâm đến, một là có phải Lam Tiểu Bố đã lấy được một thần khí phi hành hay không, còn một chuyện nữa chính là không muốn lại dùng tiên thuyền tạo dựng từ Vô Căn Mộc để vượt qua hẻm núi Ma Huyền Hư Không. Lỡ như bị lại bị rơi xuống một lần nữa, vậy chẳng khác nào đưa dê vào miệng cọp.
      Lam Tiểu Bố xòe tay ra, quạt xếp trong tay biến thành một Thương Ưng Phong Diên vô cùng to lớn, hai cánh tựa như thật. Lam Tiểu Bố bước vào trong Phong Diên, hắn có thể cảm nhận được cái pháp bảo phi hành này có tốc độ vượt xa tiên khí phi hành của hắn. Rõ ràng Tân Vô Nguyên không nói mò, cái này quả thật là một món thần khí phi hành.
      “Cung lão ca, lên đây đi, pháp bảo phi hành này có cái tên cũng không tệ lắm, là Phong Loan.” Lam Tiểu Bố vẫy tay một cái.
      Cung Doãn Kỳ không kịp chờ lập tức nhảy lên Phong Loan, cười he he, “Thần khí quả là khác, vừa lên đã cảm thấy không giống bình thường.”
      Lam Tiểu Bố cười thầm trong lòng, thật ra đứng trên pháp bảo phi hành này và đứng trên tiên khí phi hành không khác gì nhau cả, thậm chí không gian bên trong còn không lớn bằng tiên khí phi hành của hắn.
      Pháp bảo phi hành này chỉ có hai gian phòng không lớn lắm, ở giữa có một khu công cộng, nhưng mà cũng rất nhỏ.
      “Ngồi vững một chút, ta thử tốc độ.” Lam Tiểu Bố nhắc nhở một câu, đột nhiên kích phát tốc độ của Phong Loan lên mức cao nhất. Phong Loan tựa như thuấn di, chỉ trong nháy mắt đã biến mất khỏi chỗ cũ, đi đến biên giới hẻm núi Ma Huyền Hư Không.
      “Thật nhanh…” Cung Doãn Kỳ chấn động nói.
      Lam Tiểu Bố cũng bị kinh sợ, cái thần khí hạ phẩm này với tiên khí cực phẩm kia chính là hai khái niệm khác nhau.

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play