Cung Doãn Kỳ cười cười xấu hổ, không nói gì. Có một số việc hắn không nói nhưng không có nghĩa là hắn không biết.
      Đồng Gia cũng bỏ ra một đống vật liệu luyện khí, trên người bọn họ thật sự không có bất cứ tiên linh thao hay Tiên Linh Nguyên nào cả.
      Liễu Ngôn Tân lấy ra một chiếc nhẫn đưa cho Lam Tiểu Bố rồi ôm quyền nói, “Lam đạo hữu, trước đó là do ta lỗ mãng, đồ trong này xem như là ta bồi thường cho ngươi.”
      Lam Tiểu Bố nhìn thấy vật liệu trong nhẫn Liễu Ngôn Tân là nhiều nhất, còn có một món tiên khí phòng ngự thượng phẩm, cũng lười so đo với gia hỏa này. Đaay là đám tiên đế nghèo nhất mà hắn từng gặp, ai mà ăn cướp của đám người này cũng xem như thất bại rồi.
      Thấy Lam Tiểu Bố lấy chiếc nhẫn của mình, cuối cùng Liễu Ngôn Tân cũng thở phào nhẹ nhõm. Trong lòng của hắn vẫn còn thầm sợ, thật sự không ngờ Lam Tiểu Bố lại lợi hại như thế.
      Lam Tiểu Bố để mọi người đứng hết sang một bên, sau đó bắt đầu bố trí Bạo Liệt tiên trận.
      Thấy Lam Tiểu Bố bố trí một cái Bạo Liệt tiên trận còn chưa đến cấp tám, Phỉ Văn Trạch khẽ nhíu mày. Liễu Ngôn Tân đứng một bên thì nói thẳng ra, “Lam đạo hữu, cái Khốn Sát tiên trận này mặc dù đã bị hư hại một chút, nhưng mà cái Bạo Liệt tiên trận cấp bảy này chỉ sợ khó mà phá vỡ nó được.”
      Trên thực tế, đừng nói là Bạo Liệt tiên trận cấp bảy, cho dù là Bạo Liệt tiên trận cấp chín cũng chưa chắc có thể phá được. Chỉ là Lam Tiểu Bố quá mạnh, hắn không dám nói quá khó nghe mà thôi.
      Lam Tiểu Bố từ tốn nói. “Ta nói có thể được là được.”

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play