Khi Lam Tiểu Bố nghe lời Cung Doãn Kỳ nói, đã biết người này không hiểu gì về trận đạo cả. Hắn chỉ biết mình tiến vào trong cấm trận phong ấn kia bố trí trận kỳ là chuyện vô cùng nguy hiểm, rất có thể phải vứt lại mạng nhỏ của mình ở đó, cho nên nhắc nhở mình một khi bố trí xong trận kỳ thì phải lập tức ra ngoài. Nhưng lại không biết, đối với mấy tên tiến đế còn lại, một khi hắn bước vào cấm trận phong ấn thì nhất định phải chết.
      “Vậy đa tạ Cung đạo hữu, bởi vì tu vi của ta thấp, ta lo là sau khi bố trí trận kỳ xong sẽ không kịp lao ra ngoài. Không bằng Cung đạo hữu đi cùng với ta đi, chờ sau khi ta bố trí trận kỳ xong, Cung đạo hữu sẽ lập tức kéo ta ra ngoài, như thế nào?” Lam Tiểu Bố ôm quyền, vô cùng khách sáo nói.
      Cung Doãn Kỳ sửng sốt, Lam Tiểu Bố đi vào rất nguy hiểm, nếu như hắn có thể dựa vào độn thuật, có thể kéo Lam Tiểu Bố ra ngoài trong chớp mắt hay không?
      Ngay khi Cung Doãn Kỳ còn đang tự suy nghĩ, Bạch Hợi đã nói, “Bố trí trận kỳ chỉ cần một người làm là được, nếu bên chúng ta ít đi một người, ta lo sau khi Lam đạo hữu bố trí xong trận kỳ, chúng ta lại không mở phong ấn ra được. Dù sao thì tu vi của chúng ta vẫn còn chưa khôi phục, thậm chí chỉ mới khôi phục được một hai phần thôi.”
      “Chuyện này…” Cung Doãn Kỳ có chút do dự, hắn có ấn tượng khá tốt về Lam Tiểu Bố, từ đầu tới đuôi Lam Tiểu Bố đều vô cùng thành thật, không có từ chối chuyện gì. Không giống loại người như Bạch Hợi và Liễu Ngôn Tân, làm chuyện gì cũng phải tính toán thiệt hơn.
      Nhưng mà Bạch Hợi nói cũng đúng, lỡ như thiếu đi một người, vậy bọn hắn chuẩn bị lâu như vậy chẳng phải thành công cốc sao?
      “Lam đạo hữu, cứ dựa theo cách trước đó mà làm. Chỉ cần chúng ta có thể công kích phong ấn cùng lúc với trận kỳ của ngươi, vậy sẽ có thể phá vỡ phong ấn, lúc đó ngươi cũng không gặp nguy hiểm gì cả. Nếu như chúng ta thiếu đi một người, không thể phá vỡ phong ấn kịp thời, vậy thì chỉ sợ ngươi cũng gặp nguy hiểm.” Liễu Ngôn Tân nói.
      “Đúng vậy, Lam đạo hữu.” Cung Doãn Kỳ quyết định.
      Lam Tiểu Bố lập tức biết, Cung Doãn Kỳ này cũng chỉ là một người tham gia mà thôi, người hiểu biết nơi này nhiều nhất chính là Bạch Hợi và Liễu Ngôn Tân. Phỉ Văn Trạch không nói lời nào, Lam Tiểu Bố không biết tâm tư của gia hỏa này ra sao. Còn Đồng Gia kia, sợ là cũng giống như Cung Doãn Kỳ, không biết nhiều chuyện trong này.

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play