“Cổ đạo hữu, chúng ta vào trong xem có thể tìm được đường ra ngoài hay không.” Bạch Hợi nói với lão giả kia.
Lão giả không trả lời, chỉ đẩy cửa tường rào ra, sau đó đi vào trước. Hắn tựa như biết những người này muốn đến đâu, đi đến chỗ cái nối sắt màu đen kia.
“Người trẻ tuổi, ngươi hùn vốn làm việc với mấy người này, chỉ sợ cuối cùng cũng chẳng còn xương đâu.” Một giọng nói đột ngột truyền đến tai Lam Tiểu Bố.
Lam Tiểu Bố cố ý lộ ra vẻ khiếp sợ, sau đó lập tức đổi thành vẻ bình tĩnh như không có chuyện gì xảy ra.
“Cổ đạo hữu, nơi này không còn chuyện của ngươi nữa, mấy người chúng ta thương lượng một chút, xem có thể tìm được đường ra hay không.” Liễu Ngôn Tân xua tay đuổi lão giả kia đi.
Lão giả còng lưng quay người, chậm rãi đi ra khỏi tường rào.
Bạch Hợi lập ra một cấm chế cách âm đơn giản, sau đó nói với Lam Tiểu Bố, “Lam đạo hữu, vừa rồi có phải tên Cổ Tư kia truyền âm cho ngươi không, người này rất nguy hiểm đấy.”
Lam Tiểu Bố khó hiểu hỏi, “Hắn nhìn qua hình như không có thần niệm mà… A, không đúng, nếu không có thần niệm thì làm sao có thể truyền âm cho ta được.”
Lời Lam Tiểu Bố nói vô tình đã khẳng định chuyện có người truyền âm cho hắn.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT