Trị Hồ chỉ biết điên cuồng bỏ chạy, vậy đương nhiên sẽ chạy về hướng mà thần niệm của Lam Tiểu Bố không thể chạm đến.
Nửa ngày sau, Trị Hồ ngừng lại, hắn phát hiện mình bị một cái khốn trận giam lại.
“Đây là tiên trận cấp chín, ngươi cảm thấy mình có thể ra ngoài được hay không?” Giọng nói của Lam Tiểu Bố truyền đến. Giờ phút này sao Trị Hồ lại không biết, phương hướng mình bỏ chạy đều nằm trong tầm khống chế của Lam Tiểu Bố, người ta đang cố ý để hắn tự chạy vào trong Khốn Sát tiên trận này.
Người này thật là vô sỉ, thực lực rõ ràng mạnh hơn hắn rất nhiều, còn đuổi hắn chạy đến Khốn Sát tiên trận cấp chín, đúng là quá đáng.
“Lam đan sư, Trị gia ta cũng không thù không oán gì với ngươi, vì sao ngươi nhất định phải gây khó dễ với Trị gia ta?” Trị Hồ cố gắng từ tốn nói.
Lam Tiểu Bố cười ha ha một tiếng nói, “Không thù không oán? Nếu như tu vi của ta kém một chút, Trị gia ngươi đã sớm giết ta rồi nhỉ? Còn nữa, Trị gia ngươi cấu kết với tiên vực khác giết chết Liễu Minh, đừng cho rằng ta không biết.”
Lam Tiểu Bố quả thật đang vu oan, hắn phát hiện mình muốn giết Trị Hồ quả thật không có cái cớ gì hay cả. Vừa mới phát hiện ra Liễu Minh vẫn lạc bên ngoài trạm hư không Tà Giác, dứt khoát tùy tiện tìm một cái cơ giết Trị Hồ. Ai, thật sự là đã quen tay rồi, giết người luôn luôn phải có một cái cớ.
Nhưng khiến Lam Tiểu Bố hoài nghi là, sau khi nghe xong lời vu oan của mình, Trị Hồ vô cùng kinh sợ, vậy mà không hề phản bác, ngược lại thì im lặng.
Chẳng lẽ điều mình đoán là thật? Lam Tiểu Bố vừa định hỏi lại, thì lập tức phát hiện khí thế quanh người Trị Hồ lập tức tăng vọt.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT